Chuyến đi bão táp và Hàng Châu thơ mộng!


Advertisement
China's flag
Asia » China » Zhejiang » Hangzhou
September 25th 2006
Published: September 26th 2006
Edit Blog Post

Sáng nay cả nhà dậy sớm tinh mơ, tại có chuyến bay vào lúc 9h50. Bố dậy lúc 4-5h sáng gì đấy, tiếp đến là mự Hà, rồi đến mẹ, sau cùng mới là Lâm (mà cũng mới 6h thôi). Đồ đạc sắp sửa sẵn từ tối hôm qua nên mọi người rất nhanh gọn lẹ, đến 7h là mọi thứ đã xong xuôi hết rồi. Đành ngồi không đợi một chút để khoảng 15-20 phút thì sẽ xuống check out. Mỗi người trước khi đi cũng ăn một ít bánh, và một quả trứng luộc cho ấm lòng. Riêng Lâm còn làm thêm quả chuối nữa.

Hừm, mới sáng ra trời đã mưa rầm rì, chán ghê. Mà còn bực mình nữa là khó đón xe taxi quá... Phải lấy ô của mẹ ra đầu đường đón xe (vì sợ người ta chặn đầu trước hớt tay trên của mình)... Chính vì thế mà đến 8h kém 15 mới bắt đầu xuất phát. Nghĩ làm sao mà muộn được, sân bay chỉ cách khách sạn khoảng 20 phút là cùng. Nhưng mà đúng là không ai học được chữ ngờ, đường cao tốc mà cũng kẹt xe, mà kẹt to nữa chứ: 5 làn xe đặc kịt xe là xe, xe lớn xe nhỏ, xanh đỏ tím vàng, nhích từng ti từng tí như con ốc sên. Chỉ còn có khoảng 5 km nữa là đến sân bay mà nhúc nhích không được mới đau chứ. Lòng ai cũng như lửa đốt, bị kẹt ở trong cái đống xe này đã hơn 1 tiếng rồi đấy, 9h vẫn chưa thấy phi trường đâu. híc híc, rồi cũng may quá đi thôi, qua cai khúc sửa đường thì đi được (chính sửa đường là nguyên do của kẹt xe rồi, chứ ông lái taxi nói là đây là lần đầu tiên ở đường này kẹt xe, mẹ liền nói mình thật xui cái lần đầu tiên rơi trúng nhà mình). Đến 9h15 đến sân bay, bố xuống xe như bay, tìm một cái xe đẩy, đặt 2 cái vali rồi đẩy vun vút vào bên trong, mự Hà cũng nhanh như cắt đi theo sau bố. Mẹ và Lâm hớt hải đi sau, nhưng vẫn chậm hơn.

Vào trong sân bay, đã hơi muộn rồi, thế mà Lâm còn xếp hàng sai chỗ nữa chứ (hôm nay không biết có chuyện gì xảy ra với đầu óc Lâm ko biết), cái hàng dài ơi là dài, làm sao đây... Nghĩ nhiều người như thế chắc là chưa muộn, nhờ bố nhắc nên hỏi ra mới biết là không phải họ check in, mà là mua vé... Thế là vội vàng đẩy sẽ đến cái cổng check in, họ bảo close rồi, đã boarding xong xuôi, híc, thế là năn nỉ một tí, cũng may là được. Trong lúc đấy, bố đi tìm mẹ và mự Hà đi vệ sinh, rồi mọi người chạy như bay luôn... Công nhận thông thường các bác nhà mình cứ từ từ, bình thản nhưng những lúc cần thiết thì cũng nhanh nhẹn không kém gì ai. Rồi phải qua khu vực kiểm tra an ninh (họ tịch thu mất lon bia), bố cứ bị reng reng khi qua cửa kiểm tra, mà họ tìm mãi không thấy cái gì hết, rồi chắc nể người lớn tuổi nên họ cho đi, lên máy bay bố mới tìm thấy một đồng xu 500vnđ bị mắc vào trong một góc của ví, hèn gì...

Chạy thần tốc đến cửa lên máy bay, vẫn kịp, vẫn kịp... Lên thì mỗi người một nơi bởi vì check in trễ mà, nhưng Lâm được ngồi gần mẹ. Máy bay đã đến đường bay rồi mà vẫn phải đợi đến cả 1 tiếng nữa mới bay do điều khiển không lưu (hehehe, chắc do trời mưa, nên kẹt máy bay;-))... Chuyến bay an toàn, không có điều gì đặc biệt xảy ra. Đến đúng 12h30 thì hạ cánh.

Ấn tượng đầu tiên sân bay Hàng Châu khá tốt, rộng, hiện đại, sạch sẽ và trông cũng dễ thương. Cả nhà gồng gánh đi ra ngoài. Lên taxi, cái xe ý đẹp lắm, hiệu Mercedes, đen bóng, nhưng có cái bảng taxi ở trên. Nghĩ cũng giống như Bắc Kinh hay ở Thâm Quyến thì taxi nào cũng dùng đồng hồ hết, nên cả nhà đã sắp hành lý lên xe (2 vali - một cái nặng ghê - và mấy cái túi). Mà lúc đấy Lâm cũng gà mờ không thương lượng gì rõ ràng, ông lái taxi đòi đến 220 rmb lận, mà sân bay cách trung tâm có hơn 30km chứ mấy, gì mà đắt dữ vậy... Đi được vài mét mới sực tỉnh, bảo không chịu, chỉ khoảng 100 rmb thôi, nếu không thì quay lại đổi taxi khác, tất nhiên là ông ý không chịu. Thế là quay lại, đổi cái taxi khác, đi mất chỉ có 120 rmb thôi, chỉ thương bố và mọi người phải vác đồ lên đồ xuống. Thôi cũng đành...

Khách sạn nhỏ nên ấm cúng, rất sạch sẽ tinh tươm, và một điều rất hay là chỉ cách Hồ Tây chỉ có 5 phút đi bộ thôi. Mọi người thấy rất vui vì dù sao mọi thứ cũng đã trót lọt rồi. Bố bảo đã bấm độn, hôm nay là ngày Lưu liên nên gặp nhiều trở ngại. Hì, hi vọng tất cả các trở ngại đã được vượt qua. Mọi người nghỉ ngơi khoảng 1 tiếng thì cùng nhau đi ăn cơm. Đi bộ gần khách sạn thôi, tới một quán ăn chơi nổi tiếng mà ông lái xe taxi thứ 2 giới thiệu. Rất rẻ, nhưng độ ngon thì vừa phải thôi. Nhưng cả nhà đều đói nên ăn cũng kha khá. Ăn xong thì tạt qua Hồ Tây trên đường về một chút, trời ơi, sao mà hồ nó đẹp thế, rộng ơi là rộng, không khí trong lành và mát mẻ, rất nhiều cây và hoa - cũng rất an ninh nữa, thấy rất nhiều bảo vệ/công an đi tuần xung quanh. Tự nhiên lòng người cũng thấy thanh thản. Bố cứ nhắc đi nhắc lại câu thơ của Tế Hanh về Hàng Châu, về Tây Hồ, trích dẫn vài câu nhé : "Trăng Tây Hồ vời vợi thâu đêm. Trời Hàng Châu bốn bề êm ái"... Mẹ và mự Hà cũng tấm tắc khen Hàng Châu đẹp và thơ mộng. Nói thế nào nhỉ, nhịp sống ở đây không quá vội vã, cứ êm đềm mà đi qua. Ngay tiếng xe máy cũng không nghe rõ nữa. Người dân dùng một loại xe đạp điện rất phổ biến, nhỏ xinh và êm đềm như thành phố này vậy.

Bố mẹ và mự Hà quyết định là không đi Tô Châu nữa, mà ở lại thêm ở Hàng Châu, tại do nếu đi thì thời gian gấp gáp quá, mà Hàng Châu đẹp thế này, cần nhiều thêm thời gian để thưởng thức. Thế là quyết định ở thêm hai tối nữa, tới ngày 28 thì mới đi tàu trực tiếp đến
Khách sạn Hyatt của người taKhách sạn Hyatt của người taKhách sạn Hyatt của người ta

nhà mình chụp ké một tí nào!!!
Thượng Hải luôn...

Buổi tối sau khi ăn tại một quán ăn bên đường thì cả nhà lại đi dạo Hồ Tây buổi tối một chút. Không khí mát mẻ và lòng người phơi phới, lòng nhẹ như tơ, chẳng vướng bận lo lắng điều gì. Mự Hà phát biểu là đi du lịch thế mới thích, vừa được xem phong cảnh đẹp, vừa được nghỉ ngơi... Ừ đúng rồi, đi đâu là vội vàng, mà vất vả ra, chẳng phải cuộc sống thường nhật đã chẳng đủ vất vả ư. Hồi xưa Lâm cũng đã từng đến Hàng Châu, nhưng sao không thấy nơi này đẹp như thế nhỉ, phải chăng là lúc ấy vội theo đoàn, trèo lên thuyền, trèo xuống, chẳng kịp nhìn và chẳng kịp thưởng thức... Lâm cũng thích Hàng Châu lắm... Tối nay còn được xem nhạc nước biểu diễn ở đây...

Một ngày mệt nhưng vui.


Additional photos below
Photos: 8, Displayed: 8


Advertisement



27th September 2006

Hi`..hi`... ai bao di du lich la hoan toan sung suong ! :-) Nhung du sao, het con bi' cuc, to'i hoi tha'i lai .. Em ma di du lich cung se thich den nhung co kinh, lau doi, va yen tinh ( nhu Hue o VN ) hon la nhung noi hien dai , dong duc :-))) Chuc moi nguoi di choi vui ve
29th September 2006

Hey Lam, cap nhat tin tuc va anh di cho. Moi nguoi muon xem day.
30th September 2006

~Huong: may hom roi o Shanghai ko online duoc Huong a, hom nay da ve Tham Quyen rui do, mai em se upload hinh va tin tuc cho moi nguoi nghen. Co gi toi thu 2 tuan sau chit!

Tot: 0.046s; Tpl: 0.012s; cc: 8; qc: 24; dbt: 0.0255s; 1; m:domysql w:travelblog (10.17.0.13); sld: 1; ; mem: 1.1mb