My love for a faraway country


Advertisement
Egypt's flag
Africa » Egypt » Lower Egypt » Giza
September 10th 2003
Published: February 5th 2008
Edit Blog Post

In September 2003, a friend told me that a travel company in Hanoi was going to organize a tour to Egypt. I had never expected that someday I would step my foot in Africa to see the pyramids and Sahara Desert, as it was unrealistic for me to travel so far away. After the SARS ended, Emirates Airlines offered a great airfare from Bangkok to Dubai then Cairo, and fortunately, the travel company had found enough tourists (from both Hanoi and Sai Gon) for our tour. I was the youngest member on the trip. After having traveled to 18 different countries, Egypt is still my favorite country. The trip in 2003 proved to be the most memorable trip of my life.

We arrived in Dubai at midnight after a 6-hour flight from Bangkok. We stopped over in this city for a day. Next day in the afternoon, we took another 3 hour flight to Cairo. The first Egyptian I met was an immigration officer. He was very happy to know that I am from Vietnam. It was a long way from the airport to the restaurant. We had the first dinner in Cairo on the 3rd floor of a restaurant. From this place we could see a great view of the pyramids with different lighting at night. It made me feel like the pyramids could change color (blue, pink, yellow and violet). It was so amazing!

When I woke up on the first morning in Cairo, it was just 5am (Cairo was 4 hours behind Vietnam). It was still dark, cold and quiet. There was a mosque next to our hotel and 5am was the praying time for the Muslims (they have to pray 6 times a day). We left the hotel at 9am for the Great Pyramid of Giza. There were 92 pyramids in Egypt, three of them were built in a large scale at Giza: Cheops (2560BC, "father"), Chpren (1800BC, "son") and Mycernes ("grandson"). However, only Cheops Pyramid is the sole wonder of the ancient world that still exists until today.

When our bus was approaching the parking site, I saw Cheops Pyramid and many tourists walking around it. No word could express the joy of seeing and touching the pyramid in person. About 2.3 million limestone blocks were used to build Cheops Pyramid. The biggest block is 15 tons in weight, while the smallest one
Belly dancer Belly dancer Belly dancer

Our guide said that this belly dancer was a Russian girl working in Egypt. We enjoyed the show while cruising along the Nile in the evening.
is 1.5 tons. I remember Emperor Napoleon's statement: "Soldiers! From the top of the pyramids, 40 centuries are looking at us" when he arrived at Giza in 1798. Nobody knows exactly how the ancient Egyptians built the pyramids. On one of the postcards I bought in Cairo, there is a picture of the Pharaonic Age. There are two supervisors and many workers are pulling a large stone block with the ropes on 6-7 pipes, along an approach road toward the pyramid. After construction of the pyramid is complete, this approach road would be demolished. This option also sounds reasonable.

We were allowed to get inside the smallest pyramid Mycernes (without taking photos). Another great experience was to ride a camel at the Giza Panorama. An old Egyptian man, who owned the camel, helped me wear keffiyeh on my head same as the Arabians. I am so happy to a favorite photo on the trip with the camel, Arabian keffiyeh and three pyramids in the background.

Our last destination at Giza was the Sphinx (1800BC) in front of Chpren Pyramid. Our Egyptian guide said that Napoleon and his troops had shot into the nose of the Sphinx, but after I was back home, I asked a French whether it was true or not. He said when Napoleon arrived in Egypt (from 1798 - 1801) as a general, there was no more nose on the face of the Sphinx, but it was destroyed by a Muslim in 1380 (according to explorer Frederik Norden in 1755).

We spent the whole afternoon at Egyptian Museum in Cairo. It was the most interesting museum that I have ever been to. All the mummies at the museum are preserved inside glass cases with airconditioners. Emperor Tutankhamun (ruled from 1350BC - 1340BC) and his golden mask, coffin and beautifully carved artifacts discovered in 1922AD were the most impressive part of the museum.

Next day we went to Phraonic Village. It was a special village formed by Dr Ragab. We were sitting on a boat going along the stream, hearing the explanation from a speaker. There were actors on the left bank who performed scenes from the older times, like working on the farm, raising sheep, catching fish, making ceramics, perfume or paper from Papurus tree, preserving mummies etc. There were also two houses of the rich and the poor families. In the afternoon, we visited Mohamed Ali Mosque (1830AD) and St Sergious Cathedral. The Christians in Egypt made up only 4% of the population. In 640AD, when the Arabians went to Egypt, the Islam started to spread in the country.

The belly dance show on a boat along the Nile river was one of the highlights on the trip that we were looking forward to. The belly dancer was a beautiful Russian girl. Our tour guide said if an Egyptian girl performs belly dance, it would be very expensive, USD2,500 per show, while it would cost only a few hundreds of USD if they hire a foreigner. It was a good day as we saw three wedding ceremonies, one on the boat, another one by the Nile and the last one at our hotel. The locals wore traditional dresses and danced with music and drum.

Alexandria was our destination on the last day in Egypt. Located by the Mediterranean Sea, 250km from Cairo, the beautiful city used to be Egypt's capital for over 1,000 years (from 332BC to 641AD) under the rule of Emperor Alexander the Great (from Macedonia). There were 5 million people living in this city. The winding roads,
Egyptian mummyEgyptian mummyEgyptian mummy

An Egyptian mummy at the Egyptian Museum in Cairo.
old houses, horse carts and bicycles by the sea made us feel like we were in Europe. At Greco Roman Museum, we saw a painting of Emperor Alexander the Great. There were some mummies inside glass cases, one of them was of a Roman soldier.

There is a place by the Mediterranean Sea where the second wonder of the ancient world used to be located. The Pharos (117m height) was built in 290BC by Ptolemy Soter. It was one of the tallest buildings all over the world at the time. In 1303 and 1323AD, the Pharos collapsed due to the two earthquakes. In 1480, the Fortress of Qaibay was built on the ground, using stone and brick of the Pharos in order to defend Alexandria city. There were some renovation works inside the fort on the day I visited, so I walked by the sea and talked to the local guys over there. We then visited a mosque, Montaza Gardens and Alexandria Library. We requested to spend 30 minutes by ourselves before going back to Cairo. I was almost lost in the area, but it was one of the most interesting experience as I met many friendly locals.
Camel ride at Giza Camel ride at Giza Camel ride at Giza

Three pyramids in this photo.

I wish I could have more time and head south to see other parts of the country. The landscape, history, culture and people, all of them have attracted me. I knew I already fell in love with this country. I remember the smile of a young soldier at Mycernes Pyramid, the gentle voice "Have a nice day!" of an Islamic girl I met inside the elevator, the souvenir shop owners at my hotel in Cairo presented me some postcards, the greeting "Hello!" of the children on the streets, the young students at Alexandria Library wanted to take a photo with me, the wave from the Egyptians in another bus next to us, a short interview by the Mediterranean Sea when some guys gathered and asked me about my impressions on their country, the curious but friendly looks of all the locals in Alexandria because I wore a skirt, they looked at me as if I came from another planet, it was different as the local women covered from head to toe. Even if they didn't know who I was or where I came from, they were always friendly. They wanted me to take photos with them. They cared a lot
Embalmment tableEmbalmment tableEmbalmment table

At the Egyptian Museum in Cairo, our Egyptian guide and Vietnamese guide are explaining embalmment process on this table.
about me and were willing to offer me any help. For me, the Egyptians are the friendliest people I've ever met in my life.

I always think about the sayings "Do what you want, because you only have a life to live. Go as far as you can see, and when you get there, you'll see farther." The day I visited the Great Pyramid of Giza was the happiest day of my life. I traveled so far away to get there, to learn, and to LOVE this country with all of my heart.

AI CẬP - ĐẤT NƯỚC CỦA NHỮNG KỲ QUAN

(Tháng 9 năm 2003)

Một ngày đầu thu, tôi có cơ hội đến Châu Phi, thăm một đất nước có nền văn hoá 5.000 năm lịch sử. Đây là cái nôi của nền văn minh nhân loại với những kim tự tháp hùng vĩ và những kỳ quan thế giới. Đó chính là Ai Cập. Bất kỳ ai cũng mơ ước dù chỉ một lần trong đời được đặt chân đến nơi đây, chạm tay vào kim tự tháp hàng ngàn năm tuổi với bao điều huyền bí bên trong các ngôi mộ cổ, được cưỡi lạc đà trên sa mạc Sahara và thưởng ngoạn màn biểu diễn múa bụng trên nền nhạc Arab. Thực sự, tôi đã rất may mắn có được cơ hội đó.

Khởi hành vào ngày 8/9/2003, cả đoàn Vietravel gồm có 12 người từ Hà Nội và 6 người từ TP Hồ Chí Minh gặp nhau tại Bangkok, tôi là thành viên trẻ nhất đoàn. Sau 7 giờ chờ đợi ở sân bay, cả đoàn khởi hành đi Dubai. Thời gian transit ở Dubai chỉ có nửa ngày, nhưng cũng đủ để chúng tôi thăm quan nhà thờ hồi giáo Jumeirah, khu thành cổ Bastakia, nhà truyền thống Majlis và đặc biệt là Khách sạn 7 sao Burj Al Arab hình cánh buồm với 4 tầng dưới đại dương và 27 tầng trên mặt nước biển, tổng cộng là 31 tầng, chiều cao 321m. 80% dân số ở Dubai là người nước ngoài, chỉ có 20% là người dân gốc. Nhiệt độ tại Dubai khi nóng nhất có thể lên đến 50°C, nhưng ở hầu hết mọi nơi đều có điều hoà nhiệt độ.

Sau 3 giờ bay từ Dubai, chúng tôi đến Cairo - thành phố hơn 1.000 năm tuổi. Bữa tối hôm đó chúng tôi được thưởng thức những món ăn truyền thống của Ai Cập là bánh và súp, xa xa là kim tự tháp được chiếu những màu sắc khác nhau, rất thú vị các bạn ạ.

Sáng hôm sau, chúng tôi đi thăm các kim tự tháp ở Giza. Đây là quần thể kim tự tháp lớn nhất Ai Cập. Tổng số kim tự tháp ở Ai Cập là 92, nhưng ở Giza có 3 kim tự tháp quy mô vĩ đại nhất: Cheops (Khufu - được gọi là “kim tự tháp cha”), Chepren (Khefre - được gọi là “kim tự tháp con”) và nhỏ nhất là Mycerinos (Menkaure - được gọi là “kim tự tháp cháu”). Nhưng chỉ có kim tự tháp lớn nhất Cheops, chứ không phải cả 3 kim tự tháp, là đứng đầu danh sách 7 kỳ quan của thế giới cổ đại và cũng là kỳ quan duy nhất còn sót lại trên thế giới. Khi Napoleon đến Ai Cập vào năm 1798, ông đã từng nói “Hỡi những người lính! Từ trên đỉnh kim tự tháp, 4.000 năm lịch sử đang nhìn chúng ta”.

Xe tiến đến gần kim tự tháp Cheops (the Great Pyramid of Khufu), chúng tôi nhìn thấy những khối đá xếp chồng chất lên nhau. Rất nhiều khách du lịch đang dạo bước quanh đó. Kim tự tháp này do Vua Pharaoh Cheops của triều đại thứ 4 xây vào khoảng năm 2560 trước công nguyên để làm hầm mộ khi ông mất, gồm 2.300.000 tảng đá ghép lại, tảng lớn nhất là 15 tấn, nhỏ nhất là 1,5 tấn. Kim tự tháp cao 145,75m, nhưng sau nhiều năm kim tự tháp này đã mất 10m trên đỉnh, được coi là công trình cao nhất trên thế giới trong suốt hơn 43 thế kỷ và mãi đến thế kỷ thứ 19 sau công nguyên mới bị vượt qua về chiều cao. Mỗi cạnh của kim tự tháp dài 230m, phải có 100.000 công nhân tham gia xây mất hơn 20 năm. Hầm mộ của nhà vua nằm ngay chính giữa kim tự tháp. Bốn mặt của kim tự tháp quay về bốn hướng: đông, tây, nam, bắc.

Anh hướng dẫn viên giải thích là sau khi kéo và xếp các tảng đá lên, họ phủ ra ngoài
How to build the pyramids?How to build the pyramids?How to build the pyramids?

I bought in Cairo this postcard on how to build the pyramid.
kim tự tháp một lớp phủ, nên lúc đầu nhẵn nhụi, tuy nhiên bây giờ không còn lớp phủ nữa và chỉ là các khối đá xếp lên nhau. Cửa của kim tự tháp thường quay về phương bắc, nơi có sao Bắc Đẩu. Người Ai Cập cổ đại tin rằng làm như vậy là nối cõi vĩnh hằng với hiện tại.

Chỉ có kim tự tháp nhỏ nhất Mycerinos mới được phép vào bên trong, không được chụp ảnh. Đường vào bên trong rất dốc, mặc dù người ta làm những tấm ván gỗ có bậc và rất thiếu không khí. Không có gì đặc biệt, chỉ có một hầm mộ nhỏ. Nếu được vào bên trong kim tự tháp Cheops thì chắc là thú vị hơn nhiều.

Có nhiều giả thiết được đặt ra về việc người Ai Cập cổ đại xây kim tự tháp, tuy nhiên người ta vẫn không thể lý giải chính xác làm sao những tảng đá to như vậy lại có thể được xếp lên. Trong một tấm bưu ảnh tôi mua ở Cairo, người ta vẽ ra một giả thuyết về thời Pharaonic Age. Hai đốc công đứng chỉ huy, rất nhiều công nhân kéo một tảng đá lớn bằng dây được đặt trên 6-7 ống tròn. Khi tảng đá di chuyển, hai công nhân lại dùng ống cũ để đặt tiếp. Kim tự tháp đã xây được một nửa, người ta đắp một con đường dẫn khá dốc tiếp cận sát với kim tự tháp, và từng tốp công nhân kéo đá lên theo cách kể trên. Cuối cùng, sau khi hoàn thành kim tự tháp, người ta bỏ con đường dẫn này đi.

Tiếp theo, cả đoàn đi đến một nơi có thể ngắm toàn cảnh 3 kim tự tháp ở Giza, cưỡi lạc đà cũng ở đây. Mượn được một chiếc khăn choàng màu trắng của người Arab có một vòng tròn màu đen trùm lên, tôi nhờ một ông già người Arab đội khăn lên. Sau khi yên vị trên lưng lạc đà, nó từ từ đứng lên và rất cao. Và bây giờ tôi đã có tấm ảnh trị giá nhất chuyến đi, đáng giá hơn 1.000 USD và biết bao sự vất vả, đó là tấm ảnh ngồi trên lưng lạc đà, choàng khăn Arab và phía sau là cả chùm 3 kim tự tháp ở Giza.

Cuối cùng là tượng Nhân sư (Sphinx - xây dựng vào năm 1800 trước công nguyên), nằm phía trước kim tự tháp Chepren, được tạc ra từ một tảng đá nguyên khối dài 73m, cao 20m dưới thời Chepren và mang nét mặt của vị Pharaoh này. Đứng từ xa, tôi có thể nhìn thấy hết cả khu quần thể Giza với 3 kim tự tháp dàn hàng ngang và tượng Nhân sư ở trước mặt. Leo lên sát phía trên tượng Nhân sư, tôi thấy khuôn mặt đã bị phá huỷ rất nhiều. Anh hướng dẫn viên người địa phương nói là quân đội của Napoleon đã bắn vào khuôn mặt của tượng Nhân sư, nhưng sau này tôi hỏi lại một anh bạn người Pháp thì anh ta nói rằng khi Napeleon (lúc còn là một vị tướng) được cử đến Ai Cập từ năm 1798 - 1801, khuôn mặt đó không còn mũi nữa (theo công bố của nhà thám hiểm Frederick Norden vào năm 1755) mà đã bị phá huỷ bởi một kẻ muslim cuồng tín vào năm 1380.

Buổi chiều, chúng tôi đến thăm Viện Bảo tàng Ai Cập. Vào cửa bị kiểm tra gắt gao, tất cả mọi thứ trong túi xách đều phải qua máy soi và bị lục soát. Gian phòng đầu tiên là nơi lưu giữ những dụng cụ để ướp xác. Người Ai Cập cổ đại tin rằng ướp xác sẽ làm cho người ta tồn tại mãi mãi, kể cả khi đã đi vào cõi vĩnh hằng. Trên bàn mổ xác (năm 1500 trước công nguyên), người ta lấy não ra, mổ một vết ngang bụng lấy hết nội tạng, rồi ướp muối và một số chất liệu đặc biệt mà cho đến nay vẫn chưa xác định được, sau đó khâu lại, tẩm sáp ong, quấn bằng vải và đặt vào quan tài hình người. Vua chúa thì được quan tài bằng vàng, thường dân thì quan tài bằng gỗ, bên ngoài vẽ những hoa văn trang trí sặc sỡ. Trong một gian phòng có rất nhiều xác ướp được khai quật, nhưng tất cả đều bọc bằng vải hoặc trong lớp quan tài gỗ hình người, chứ không phải là xác ướp khô đen như ta tưởng tượng. Một số xác ướp có khuôn mặt phục chế và luôn có một chiếc đồng hồ hình tròn nhỏ để bảo đảm nhiệt độ lạnh bên trong lồng kính.

Tiếp theo là phần thú vị nhất của Viện Bảo tàng. Vua Tutankhamun (cai trị từ năm 1350 - 1340 trước công nguyên), xác ướp của Vua Tut ở một phòng lạnh và 143 đồ vật chôn cùng được khai quật vào năm 1922 sau công nguyên được đặt vào một căn phòng có rất nhiều người bảo vệ, đèn hồng ngoại và camera theo dõi. Tất cả đồ vật, mặt nạ và quan tài của Vua Tut đều làm bằng vàng, chạm trổ rất đẹp và tinh xảo. Ai cũng trầm trồ làm sao từ trước công nguyên mà người ta đã có thể làm được những đồ vật đẹp như vậy. Không được phép dùng đèn flash của camera, vì ánh sáng này sẽ làm ảnh hưởng đến chất lượng vàng. Tiếp theo là 3 lớp quách chứa quan tài bên trong. Ngược lại với tất cả những điều kể trên, bức tượng của Vua Cheops (người xây kim tự tháp lớn nhất) thì vô cùng nhỏ bé, chỉ bằng một bàn tay và đặt trong một tủ kính rất khiêm tốn ở Viện Bảo tàng.

Ngày thứ hai ở Ai Cập, chúng tôi đi thăm Pharaonic Village. Đây là một ngôi làng miêu tả lại cuộc sống của người Ai Cập cổ đại, do Dr. Ragab lập ra để phục vụ khách du lịch. Tất cả đoàn lên một chiếc thuyền, đi dọc theo một con kênh, trên bờ là cuộc sống từ thời cổ đại được mô phỏng lại bằng những người diễn viên đóng các vai. Đầu tiên là những bức tượng đá của các vị vua giữa những cây liểu rủ, sau đó là truyền thuyết thả trôi sông một vị hoàng tử Ai Cập, cảnh sinh hoạt nông thôn, gieo hạt, chăn cừu, gặt lúa, đánh cá, rồi đến làm đồ sứ, thuỷ tinh, vũ khí, ướp xác, câu cá, làm giấy từ cây papurus, chế tạo nước hoa v.v. Cuối cùng, thuyền dừng lại ở một nhà thờ hồi giáo. Rất thú vị khi được nhìn thấy những hình ảnh được tái hiện lại như vậy.

Buổi chiều, chúng tôi đến thăm thánh đường hồi giáo Mohamed Ali xây bằng đá granite vào năm 1830 và nhà thờ thiên chúa giáo St. Sergious xây vào thế kỷ thứ 4, nhưng xây lại vào thể kỷ thứ 19 trên nền móng của hai toà tháp.

Chương trình buổi tối là du thuyền dọc sông Nile và xem biểu diến múa bụng (belly dance) trên nền nhạc dân tộc Arab. Thực ra người biểu diễn múa bụng là người Nga, một cô gái tóc nâu vóc người nhỏ nhắn vô cùng xinh đẹp, vì nếu thuê người Ai Cập thì rất đắt tiền và ít người làm nghề này. Trong khi trình diễn, cô có mời một vài người lên bắt chước động tác của mình như lắc bụng, hông và ngực, nhưng không ai kể cả nam và nữ trong chuyến du thuyền bắt chước được. Những động tác vụng về kết cục làm người xem được trận cười sảng khoái. Một màn trình diễn nữa cũng rất hay là của một chàng trai người Arab trông rất khôi ngô, mặc một bộ quần áo màu đen, bên ngoài là một chiếc váy hai tầng nhiều màu sắc và quay tròn liên tục cùng những bất ngờ thú vị.

Cũng buổi tối hôm đó, chúng tôi nhìn thấy 3 đám cưới trên thuyền, bên bờ sông Nile và ngay tại khách sạn lúc 11 giờ đêm. Cô dâu chú rể mặc theo kiểu phương Tây, nhưng những người đánh trống thì mặc kiểu truyền thống, người đi dự cũng nhảy múa cùng nên rất vui.

Ngày tiếp theo, cả đoàn đi 250km đến Alexandria - thành phố xinh đẹp bên bờ Địa Trung Hải. Đây từng là thủ đô của Ai Cập trong hơn 1.000 năm. Vua Alexander Đại Đế (người Macedonia) đến đây và lập ra thành phố này từ năm 332 trước công nguyên đến năm 641 sau công nguyên. Dân số 5 triệu người, thành phố được thiết kế như bàn cờ dọc ngang, có cảng biển lớn. Kiến trúc pha trộn Italy và France, nên khi đi trên các đường phố nhỏ cổ kính, có xe ngựa chạy, ta có cảm giác thanh bình như đang ở Châu Âu vậy.

Đầu tiên là đi thăm Viện Bảo tàng Greco Roman, nơi đây lưu giữ bức ảnh của Vua Alexander Đại Đế, tượng Thần sông Nile, Thần Công lý, Vua Hadrian v.v., in đậm kiến trúc Hy Lạp - La Mã cổ đại. Trong một gian phòng có 3 xác ướp thời kỳ đó, một trong những xác ướp này là của một người lính La Mã, phần chân vải đã mủn để lộ ra những ngón chân bọc bằng kim loại. Điều này cho thấy, mặc dù người Hy Lạp - La Mã đến đây hy vọng mang đến một phong cách văn hoá mới, nhưng rồi chính họ lại bị ảnh hưởng bởi nền văn hoá Ai Cập.

Và đây là Ngọn hải đăng Alexandria - kỳ quan thế giới, nằm trên đảo Pharos, được Ptolemy Soter xây dựng vào khoảng năm 290 trước công nguyên, nhưng mãi sau khi ông mất công trình mới hoàn thành. Ngọn hải đăng cao khoảng 117m, bằng một toà nhà 40 tầng và là một trong những công trình kiến trúc cao nhất thế giới vào thời đó. Trong nhiều thế kỷ, nó được dùng để báo hiệu vị trí bến cảng, dùng ánh sáng ngọn lửa vào ban đêm và phản chiếu mặt trời vào ban ngày. Thực ra, Ngọn hải đăng đã bị sập đổ sau 2 trận động đất vào năm 1303 và 1323 sau công nguyên, chỉ còn lại nền móng, trên đó
Fortress of Qaibay in Alexandria cityFortress of Qaibay in Alexandria cityFortress of Qaibay in Alexandria city

The Pharos used to be at this place.
xây pháo đài Fortress of Qaitbay (năm 1480 sau công nguyên) để bảo vệ thành phố. Cái tên Pharos từ đó cũng để chỉ tất cả các ngọn hải đăng (lighthouses) trên thế giới.

Tiếp theo là đến thăm vườn Montaza thanh bình nằm bên cạnh bờ biển, cuối cùng là thư viện Alexandria (thư viện đầu tiên trên thế giới) nơi lưu giữ lượng sách cổ và quy mô lớn nhất thế giới.

Người đạo Hồi phải cầu nguyện 6 lần/ngày, mỗi lần khoảng 10-15 phút, bắt đầu từ 5 giờ sáng đã thấy họ cầu kinh. Dù ở sân bay Dubai náo nhiệt hay tại nhà thờ hồi giáo ở Cairo ngay cạnh khách sạn của chúng tôi, hay tại các cửa hàng họ bật băng cát xét, những âm thanh ê a cầu kinh, đặc biệt là vào lúc 5 giờ sáng, khi trời còn tối đen và không gian yên tĩnh, làm cho bất kỳ ai cũng cảm nhận được sự tôn nghiêm của tôn giáo này. Trong nhà thờ, đàn ông và đàn bà cầu nguyện ở những nơi khác nhau, thường thì khu vực của phụ nữ rất nhỏ.

Một điều nữa, người Ai Cập rất đẹp, da trắng hay nâu, mũi cao và đặc biệt là đôi mắt đẹp mê hồn, to và lông mi cong vút. Ở đất nước hồi giáo này (94% Islam), bạn sẽ thấy mọi người rất thân thiện. Bạn có thể bắt gặp nụ cười của anh cảnh sát trẻ đẹp trai dưới chân kim tự tháp, câu chào “Hello!” của trẻ con hay cái vẫy tay của những người Arab ở xe ô tô bên cạnh, cái nhìn tò mò mà thân thiện của toàn thể dân thành phố khi bạn mặc một cái váy ngắn để lộ chân đi trên đường phố, họ nhìn bạn như vật thể lạ từ hành tinh khác đến, rất khác với người hồi giáo mặc trùm kín chân. Người Ai Cập đầu tiên tôi gặp là người làm thủ tục nhập cảnh, khi biết là người Việt Nam, ông ta nói “Việt Nam tốt, Việt Nam đánh Mỹ”. Cho dù họ không biết bạn là ai và từ đâu đến, họ vẫn nhìn bạn thân thiện, hỏi chuyện, đề nghị chụp ảnh cùng, giúp đỡ bạn tận tình. Tất cả những điều đó làm bạn không thể nào quên được.

Nếu như kết hợp tất cả các yếu tố: cảnh đẹp, nền văn hóa, lịch sử, con người, sự thân thiện thì Ai Cập là nơi thích nhất trong tất cả các nước tôi đã từng đi qua. Như vậy cũng đáng để vượt qua một hành trình dài trong suốt tour 8 ngày với 6 chặng bay Hanoi - Bangkok - Dubai - Cairo và ngược lại, quá nhiều thời gian transit chờ đợi vật vờ ở các sân bay, một đêm thức trắng ở Dubai chờ nối chuyến bay phải nằm trên sàn đá lạnh, hay sự khác biệt múi giờ (Dubai sau Việt Nam 3 giờ, Cairo sau Việt Nam 4 giờ) làm tôi không thể nào ngủ được, cứ 5 giờ sáng (tức 9 giờ Việt Nam) là thức dậy. Thử tưởng tượng cuộc sống của bạn bị đảo lộn trong vài ngày, ăn sáng vào lúc 11 giờ trưa, ăn trưa vào lúc 4 giờ chiều, ăn tối vào lúc 11 giờ đêm và đi ngủ vào lúc 3 giờ sáng thì sẽ thấy thú vị đến thế nào.

Thật may mắn là tôi đã được đến thăm và tiếp xúc với những nền văn hoá lớn của thế giới. Tôi nhớ một câu nói “Hãy làm điều gì bạn muốn vì bạn chỉ có một cuộc đời để sống. Hãy đi thật xa đến nơi nào bạn có thể đi được và từ đó bạn sẽ nhìn được xa hơn nữa”. Tôi ngẫm nghĩ đúng là như vậy.


Additional photos below
Photos: 39, Displayed: 39


Advertisement



Tot: 0.44s; Tpl: 0.244s; cc: 10; qc: 25; dbt: 0.0457s; 1; m:domysql w:travelblog (10.17.0.13); sld: 1; ; mem: 1.2mb