My birthday in Sukhothai


Advertisement
Thailand's flag
Asia » Thailand » North-West Thailand » Sukhothai
July 1st 2008
Published: July 1st 2008
Edit Blog Post

Sukhothai, Thailand - June 2008Sukhothai, Thailand - June 2008Sukhothai, Thailand - June 2008

This shot was taken on my birthday 26 June 2008 at Sukhothai Historical Park, Thailand. I was wearing a Vietnamese traditional dress and next to me was a conical hat that I also brought from Vietnam.
Wednesday, 25 June 2008, I spent the day and night traveling from Hanoi to Sukhothai by plane, bus and motorbike. Let me list what means of transport I traveled by: 2 buses from my house to Nội Bài international airport => 2 hour flight from Hanoi to Bangkok => shuttle bus from Suvarnahbumi international airport to the bus terminal => van from the bus terminal to a bus stop near Morchit bus station => motorbike (without helmet) from the bus stop through a village to Morchit bus station => waiting 4 hours at the North/Northeast Bus Terminal => 7 hour night bus from Bangkok to Sukhothai => Samradeng (3-wheel motorbike) to the Garden House in Sukhothai. I left Hanoi at 10am and when I got my room in Sukhothai, it was 5am next day. It took me 19 hours to get to Sukhothai from Hanoi. What a long tiring journey!

Thursday, 26 June 2008, my birthday in Sukhothai. Instead of a boring day at work, I decided to travel alone and this year I chose Sukhothai. I’ve not been there and thought it would be a great place for taking photos. Sukhothai used to be the capital of Sukhothai kingdom from 1238-1438 and now it’s a UNESCO world heritage site.

I spent the morning relaxing at the guest house, changing currency at the bank and shopping. My bungalow is located in the garden of my guest house and I even heard the sound of geckos.

My Thai driver picked me up at 1.30pm and we left for Sukhothai Historical Park, which is located 14km away from Sukhothai city. The popular means of transport in this city is called “Samradeng” as my Thai driver pronounced. It looks like a 3-wheel motorbike attached to a dual-seated carriage. The driver seats behind and the guests are on the front side. It was hot and I could feel the strong heat on the way.

When we entered the park, I bought a sightseeing ticket (150 baht) and at one of the temples of the site, there was Police Box, where I had to register my name and nationality.

As I agreed with my Thai driver, we would spend 4 hours touring the site and I would pay him 500 baht. The first temple he took me to was Wat Mahathat, which is situated in central Sukhothai kingdom. The temple has many stupas and Buddha statues, as well as other architectural structure surrounding the area. It was considered the center of Sukhothai craftsmanship.

We went to different temples and I ended up seeing 10 temples during my half day there. My favorite places are a huge Buddha statue at Wat Si Chum and Wat Sa Si by the lake. We went along the road of the park and I loved its peaceful atmosphere. The temples were passing by me and it reminded me of Bagan in Myanmar, when I was sitting on a horse cart. I was surprised to see only a few tourists. I guess maybe I went to the place during the low season, when it was hot and rainy in Thailand.

We were back in Sukhothai city at 5:30pm. The place where I stayed was near the river and there were not much activities or entertainments. I went to a park near my guest house and watched the locals practicing some exercises similar to Aerobics, then I had my dinner at a street restaurant.

So my birthday in Sukhothai was very interesting, seeing temples and chatting with Thai people despite their limited English.

Friday, 27 June 2008, I took the day bus from Sukhothai back to Bangkok. A ticket costs 374 baht and it was a comfortable bus, same as the night bus I did take the day before. The trip took 8 hours, as the bus stopped many times on the way for picking up more passengers. The bus ticket included a lunch box but I couldn't eat the spicy food. After we arrived at the bus terminal in Bangkok, I took a metered taxi to a guest house near Khao San road. The taxi driver looked reluctant to take me, as it was rush hour traffic in Bangkok and we saw so many cars everywhere.

In the evening, I walked along Chao Phraya river then walked over a bridge to the other side of the river. There were no tourists, but only young locals at a restaurant, who enjoyed barbecue and it was fun to see a Thai singer performing her song in a hilarious way.

Saturday, 28 June 2008, my last day on the trip before I flew back home in Hanoi. I spent the morning visiting the Grand Palace, where I used to visit 7 years ago on my first trip to Thailand. After I checked out of my guest house, I walked to Khao San road and the surrounding area to buy some presents and candies for the people at home, then had lunch in a hurry and back to the tourist office near my guest house, in order to get a van to the airport. The last thing I did in Bangkok was to present my conical hat to a Thai guy at the tourist office. When we talked in the morning, he saw my traditional dress and knew that I came from Vietnam. I gave him my conical hat before leaving Bangkok and happy to see my hat was hung up on the wall of the tourist office as a souvenir from Vietnam.

This is my 6th visit to Thailand during the past 7 years. I have been to Bangkok, Chiang Mai, Nong Khai, Authaya, Sukhothai, Kanchanaburi and Pattaya. Not really many places, as I stayed only a few days on every trip during my transit time in Bangkok. My 4-day trip this time was an interesting experience. Not only I had a great birthday in Sukhothai, but most of my time, the people around me were the Thai people, who didn’t speak English, at the bus station, in the buses, at my guest house and restaurants. It surprised me, there were 15 million tourists going to Thailand every year, but not many Thais can speak English well. My only way to communicate with the locals was I said one or two words about the place or thing I wanted, or made my hand gesture. They understood and helped me as much as they could do. Thailand truly is “the land of smiles” like the slogan I saw at Suvarnabhumi international airport. There were so many people, who were really kind and helpful to me, although they didn’t speak English and I didn’t say any Thai word.

The photos in this blog were taken on my birthday, 26 June 2008, at Sukhothai Historical Park, Sukhothai province in northern Thailand (440km from Bangkok). I wore a new Áo Dài (Vietnamese traditional dress) that I made before the trip. This time I chose orange color. You may remember my blog about Sapa, where I met a western photographer and he invited me to be his model then paid me some money. This Áo Dài was made in Hanoi, using his money, and I wore it on my birthday in Sukhothai. For the first time, I brought my conical hat to travel abroad. The hat was used not only for taking photos with my Áo Dài, but it also protected me from the sun.

7 years ago, on my first trip to Thailand, I bought many postcards, some of them were pictures of Sukhothai. When I finally reached the site and saw the Buddha statues and the ruins, I had a special feeling about the place. The temples looked so amazing and more importantly, it was a great experience to have on my birthday this year.

Other blogs about my trips to Thailand:

Damnern Saduak Floating Market

Bangkok - Authaya - Kanchanaburi

Phuket and other islands

Sukhothai, Thailand - Ngày 25-28/6/2008

Tôi đã từng đến Thailand 5 lần và nhiều lần transit ở sân bay Bangkok. Tuy nhiên, có một nơi mà tôi rất mong được đến thăm, đó là Sukhothai, khu thành cổ ở phía bắc Thailand, cách Bangkok 440km. Đây từng là thủ đô của vương quốc Sukhothai từ năm 1238-1438 và hiện nay di tích này là di sản thế giới UNESCO. Nhân kỷ niệm ngày sinh nhật năm nay, tôi quyết định đến một địa danh mới của Thailand trong vòng 4 ngày cuối tuần và Sukhothai là địa điểm thích hợp nhất. Từ Hà Nội, tôi bay đến Bangkok rồi đi bằng nhiều phương tiện khác nhau để đến bến xe phía bắc (Morchit) và đi chuyến xe buýt lúc 10 giờ đêm đến Sukhothai. Trong chuyến đi này tôi chỉ có một mình và bạn đồng hành với tôi là một chiếc ba lô nhỏ cùng chiếc nón lá Việt Nam mà tôi dự định mang theo để chụp ảnh cùng với áo dài màu da cam.

Để đến được Sukhothai, tôi đã phải trải qua 19 tiếng đồng hồ di chuyển bằng máy bay từ Hà Nội, rồi đi bằng xe ô tô, xe máy, xe buýt qua đêm và xe ba bánh Samradeng rất phổ biến ở Sukhothai (loại xe này khác với xe tuk tuk ở các khu vực khác của Thailand, vì người lái xe ngồi ở phía sau còn khách ngồi ở phía trước). Kể từ khi rời khỏi sân bay quốc tế Suvarnabhumi ở Bangkok, xung quanh tôi đều là những người Thái không nói được tiếng Anh và tôi chỉ có thể giao tiếp với họ bằng những từ ngắn gọn. Rất may là người Thái thường rất nhiệt tình giúp đỡ khách du lịch nước ngoài, giống như câu khẩu hiệu “The land of smiles” mà tôi đã nhìn thấy ở phía sau lưng cô gái làm thủ tục nhập cảnh tại sân bay.

Đây cũng là lần đầu tiên tôi đi du lịch bằng xe buýt qua đêm, mọi khi tôi thường hay đi bằng tàu hoả. Giá vé xe buýt đi từ Bangkok đến Sukhothai là 374 baht, tức là hơn 10 USD và dịch vụ thì rất tốt. Một cô gái phục vụ trên xe mang chăn đến phát cho mọi người, rồi sau đó là nước uống và bánh ngọt. Xe chỉ dừng một lần duy nhất để lái xe nghỉ ngơi. Cho dù xe chạy ban đêm, nhưng cũng không chạy nhanh như tôi nghĩ. Xe khởi hành lúc 10 giờ đêm và đến Sukhothai vào lúc 5 giờ sáng hôm sau. Trời vẫn còn rất tối, đường phố vắng vẻ và gió thổi hun hút làm tôi cảm thấy hơi lạnh. Tôi chọn Garden House làm nơi trọ và rất nhanh chóng tôi đã có một bungalow giá 300 baht/đêm (khoảng 9 USD) trong khu vườn yên tĩnh của nhà trọ này. Trên lối cầu thang đi xuống sân là một bể cá nhỏ và thỉnh thoảng tôi lại nghe thấy có tiếng tắc kè kêu.

Hôm nay 26/6 là ngày sinh nhật của tôi ở Sukhothai. Buổi sáng, tôi dành thời gian để nghỉ ngơi vì đêm qua khi đi xe buýt tôi chỉ ngủ rất ít. Sau đó, tôi đi đổi tiền, ăn sáng và dạo quanh khu phố. Vì trời nắng nên tôi đội chiếc nón mà tôi đã giữ gìn cẩn thận suốt chặng đường từ Hà Nội đến Sukhothai. Không may là tôi bị va đầu vào cột khi đang đi đến ngân hàng. Kết quả là chóp nón bị bẹp một chút, nhưng cũng may là không bị hư hỏng nặng. Khoảng 1 giờ rưỡi chiều, anh lái xe mô tô ba bánh Samradeng đến đón tôi đi thăm quan khu di tích Sukhothai Historical Park cách thành phố 14km. Lúc này trời rất nắng và hơi nóng từ đường bốc lên hầm hập phả vào mặt tôi. Khi chúng
Wat MahathatWat MahathatWat Mahathat

Some workers are restoring the buddha statues on the wall.
tôi đến gần khu di tích thì tôi nhìn thấy rất nhiều xe đạp ở một cửa hàng, có lẽ đó là nơi thuê xe đạp cho khách du lịch. Xe dừng bên ngoài quầy bán vé và tôi mua vé thăm quan khu di tích giá 150 baht.

Ngôi đền đầu tiên mà tôi tới thăm là Wat Mahathat. Khu vực những ngọn tháp bằng gạch ở phía ngoài ngôi đền đang trong thời gian tu sửa nên có nhiều công nhân và các giàn giáo. Tôi đi một vòng quanh ngôi đền, bắt đầu từ những hàng cột, bức tượng Phật ngồi giữa hàng cột, hai bức tượng Phật đứng mà một trong số đó đang có giàn giáo xung quanh và những bức tượng Phật ở trên tường nơi có hai công nhân đang tu sửa. Sau đó, tôi đi sang khu vực những phế tích và nhìn thấy một bức tượng Phật ngồi khá lớn. Quay trở lại nơi anh lái xe đang đứng chờ dưới bóng râm bên ngoài ngôi đền, chúng tôi cùng đi tiếp đến ngôi đền tiếp theo. Tôi rất thích con đường nhựa với hàng cây xanh mát, thỉnh thoảng lại nhìn thấy một hồ nước có hoa súng hoặc những chóp tháp bằng gạch thấp thoáng bên bờ. Cảm giác thật đặc biệt và tôi thầm nghĩ “Hôm nay là một ngày thú vị trong cuộc đời mình”. Tôi đang ở đây tại miền bắc Thailand, với chiếc áo dài và nón lá, chiêm ngưỡng những ngôi đền tuyệt đẹp ở nơi này.

Ngôi đền thứ hai có tên là Wat Si Sawai. Đó là một quần thể ba toà tháp rất cao, gợi cho tôi nhớ tới kiền trúc của toà tháp bên trong Angkor Wat. Tôi đi một vòng quanh ngôi đến, ở đây hoàn toàn vắng lặng, chỉ có vài du khách đến rồi cũng lặng lẽ ra đi. Tôi cảm thấy khá ngạc nhiên là tại sao có ít khách du lịch đến như vậy ở Sukhothai, khác hẳn với Bangkok hay những thành phố khác của Thailand.

Khi xe dừng lại ở cạnh một hồ nước có mấy bông hoa súng, anh lái xe nói “Wat Tra Phang Ngoen”. Tôi nhờ anh đi vào chụp giúp tôi mấy kiểu ảnh ngồi trên thảm cỏ và bờ giếng lấy cảnh những di tích ở phía sau là những bức tượng Phật. Tiếp theo, chúng tôi đi sang ngôi đền Wat Sa Si với xung quanh là hồ nước, một chiếc cầu dẫn tới hai chóp tháp cao màu nâu giống như ở Authaya và phía bên phải là những bức tượng Phật đứng hoặc ngồi rất ấn tượng.

Dưới chân đồi của một ngôi đến là bốt canh của cảnh sát (Police Box). Anh cảnh sát người Thái với vóc người nhỏ bé chào mừng tôi với nụ cười thân thiện và đưa quyển sổ cho tôi điền tên, quốc tịch và nơi đến cũng như nơi đi đều là Bangkok. Ngôi đền và bức tượng Phật đứng ở tít trên đỉnh đồi với những bậc thang bằng đá nhỏ xíu. Tôi nhìn ánh sáng mặt trời lúc này là buổi chiều, nên bức tượng Phật bị tối vì ngược sáng. Hơn nữa, leo lên những bậc thang mấp mô và chật hẹp dưới trời nắng gắt không phải là điều dễ chịu đối với đôi xăng đan cao gót và áo dài của tôi, nên tôi quay lại chỗ anh lái xe và anh cảnh sát đang ngồi và nói với họ là tôi sẽ không leo lên. Anh cảnh sát cũng nói tôi là cô gái người Việt Nam đầu tiên đến đây, vì trước đây chỉ có 3 cậu thanh niên người Việt mà anh đã gặp ở Sukhothai. Thực ra đó chỉ là kinh nghiệm của cá nhân anh cảnh sát, vì tôi biết cũng có một vài cô gái người Việt cũng từng đến thăm khu di tích này.

Wat Si Chum là nơi tôi thích nhất ở Sukhothai Historical Park, cùng với Wat Mahathat. Phía sân trước của ngôi đền có một hàng cột và từ đó có thể nhìn thấy hình bức tượng Phật qua khe cửa. Bên trong ngôi đền là một bức tượng Phật ngồi khổng lồ với những ngón tay dài được dát vàng. Đây cũng là bức tượng Phật lớn nhất ở Sukhothai và tôi cũng đã từng có một tấm bưu ảnh của bức tượng Phật này mà tôi đã mua từ năm 2001. Bên ngoài khu đền là một số cửa hàng bán đồ lưu niệm, nhưng cũng không có gì đặc biệt, chỉ có một cửa hàng bán những con rối giật dây của Thailand.

Wat
Wat MahathatWat MahathatWat Mahathat

Buddha statues at the temple.
Trang Lom là ngôi đền cuối cùng mà tôi tới thăm. Xung quanh phần đế của ngọn tháp là hình những con voi với cả vòi và ngà. Kết thúc hành trình vào lúc 5 giờ chiều, như vậy là tôi đã đến thăm 10 ngôi đền và đã đến lúc phải quay về thành phố Sukhothai. Tôi dành chút thời gian dạo quanh thành phố nhỏ, ở đây chẳng có nơi nào vui chơi và ồn ã như những thành phố khác của Thailand. Khu vực gần nhà trọ của tôi cũng vậy. Một công viên nhỏ gần bờ sông là nơi những người thanh niên trẻ tuổi đang tập nhảy một điệu nhảy cũng giống như Aerobics nhưng phức tạp hơn. Một ông già ngồi trên thành cầu với vẻ mặt rất lạc quan, mặc dù ông chỉ có một chiếc xe đạp cũ và hình như cũng không phải là người lành lặn, nhưng gương mặt của ông thể hiện sự yêu đời và hạnh phúc. Một dãy hàng ăn trên vỉa hè, nơi người bán hàng mải chăm chú nhìn vào màn hình và theo dõi trận đấu bóng đá hơn là khách hàng. Cuộc sống ở đây thật yên bình, khác hẳn với những nơi ồn ào và đông đúc mà tôi đã từng đi qua.

Bữa tối của tôi là một đĩa mỳ xào hải sản với mực và tôm, cùng một cốc ice tea ở một quán ăn ngay trên vỉa hè. Đây là bữa tối đặc biệt vào ngày sinh nhật của tôi. Sau đó, tôi đi ra bờ sông và trở về nhà trọ vào lúc 10 giờ đêm. Tôi đã có một ngày sinh nhật thật hạnh phúc ở Sukhothai.

Mặc dù chuyến đi ngắn ngủi, chỉ có 4 ngày, nhưng tôi vẫn có đủ thời gian để đến được hai địa danh là Sukhothai và Bangkok. Phần lớn thời gian của tôi ở Thailand trong chuyến đi này, những người ở xung quanh tôi đều là những người Thái không biết tiếng Anh hoặc biết rất ít. Khi tôi hỏi một ai đó trên xe buýt, ở bến xe, tại nhà trọ hoặc ở quán ăn, cả trên đường phố nữa, mọi người thường trả lời tôi bằng tiếng Thái hoặc ấp úng và suy nghĩ, cố nhớ từng từ tiếng Anh để có thể trả lời tôi. Người Thái nói chung là những người rất thân thiện và hết sức tận tình giúp đỡ khách du lịch. Các thành phố ở Thailand mà tôi đã đến thăm là Bangkok, Chiang Mai, Authaya, Sukhothai, Nong Khai, Pattaya và Kanchanaburi. Tuy nhiên, đây là chuyến đi đáng nhớ nhất trong 6 lần tôi đến Thailand, vì tôi đã tránh xa nơi đông đúc khách du lịch và thực sự dành thời gian ở bên những người dân thân thiện.

Tổng số tiền mà tôi đã chi trong chuyến đi này là 350 USD. Tôi cũng mang theo hai chiếc áo dài Việt Nam đến Thailand lần này và cả hai lần khi tôi mặc áo dài, mọi người ở những nơi tôi đến, kể cả khách du lịch người nước ngoài và người dân địa phương đều rất thích áo dài của tôi. Tôi rất cảm động khi nghe mọi người nói “Xin chào!” và “Việt Nam” cũng như tình cảm mà mọi người dành cho tôi. Đến ngày cuối cùng của hành trình, khi ở Bangkok, tôi tặng chiếc nón lá Việt Nam cho một cậu thanh niên người Thái ở đại lý du lịch nơi tôi mua vé xe buýt để đi sân bay. Cậu thanh niên cảm ơn tôi và treo chiếc nón lên một góc của văn phòng, nơi bất cứ ai vào cũng có thể nhìn thấy được món quà kỷ niệm rất dễ thương đến từ Việt Nam.

Trên đường đi ra sân bay để quay về Hà Nội, tôi nhớ đến câu nói “Leave all behind”. Khi tôi đến Bangkok và ngồi trên xe ô tô để ra bến xe Morchit, tôi nhìn về phía trước nơi có đường chân trời. Tôi đã để lại phía sau mình những lo toan và buồn vui trong cuộc sống và đi về hướng đường chân trời, nơi có bao điều mới lạ đang chờ đợi tôi. Còn bây giờ đây, tôi lại để lại sau mình những kỷ niệm đẹp đẽ của chuyến đi. Đã đến lúc tôi phải quay trở về nhà và lại lên kế hoạch cho những chuyến đi tiếp theo của mình.

Các bài viết khác về Thailand:

Damnern Saduak Floating Market

Bangkok - Authaya - Kanchanaburi

Phuket and other islands


Additional photos below
Photos: 53, Displayed: 40


Advertisement



1st July 2008

A great blog again
Sukhothai looks like a great place to visit. You looked great in your orange Ao Dai.
1st July 2008

Great brithday gift. Looks like a beautiful place with colorful history.
2nd July 2008

Belated birthday wishes
Belated happy birthday - it looks like you enjoyed it
11th August 2010

Nice blog! great pictures
Nice picture and comments about places

Tot: 0.209s; Tpl: 0.02s; cc: 12; qc: 27; dbt: 0.1168s; 1; m:domysql w:travelblog (10.17.0.13); sld: 1; ; mem: 1.2mb