Mũi Né beaches and sand dunes


Advertisement
Vietnam's flag
Asia » Vietnam » South Central Coast » Binh Thuan » Mui Ne
October 31st 2008
Published: October 31st 2008
Edit Blog Post

26 and 27 October 2008 - I traveled by Sinh cafe bus from Sài Gòn to Mũi Né. Sinh cafe is a famous company in Vietnam, which provides various services for the backpackers at reasonable prices. Although the distance is only 220km, it took us 4 and half hours to get to Mũi Né. Our bus had to drive slowly, as the speed limit is 50km per hour and the police check traffic speeds and impose heavy fines on drivers who break the speed limit. This is my second visit to Mũi Né, which is a lovely beach town with great sand dunes and fishing villages. It's also my favorite destination in southern Vietnam.

Our bus stopped at Sinh cafe office in Mũi Né and I found a nice resort owned by a French man, only VND 150,000 (US$9) per night. The room was very close to the beach and it was really relaxing to sit by the sea, watching the sun and coconut trees and hearing the waves at night. The landscape was so beautiful, but it was pity that I was there alone.

At 3pm a local motorbike driver came to pick me up and we went to the sand dunes and fishing village. He saw me at Sinh cafe office and followed me until he reached a verbal contract with me. It turned out that he was a nice guy who helped me a lot for a couple of days. The 3-hour tour at Sinh cafe office (from 2:30pm to 5:30pm) costs VND 80,000 (US$5), but I didn't want to be in a hurry while I was on holiday, so going with a motorbike driver would be a better choice. We can go anytime we want, stop on the way for taking photos etc., and most importantly I wanted to have time for taking photos of my Áo Dài. My major purpose on this trip was to take some Áo Dài photos at the sand dunes and nice landscapes in Mũi Né.

There are 2 sand dunes in Mũi Né, which are Yellow sand dunes (đồi cát vàng) and White sand dunes (đồi cát trắng). The latter one is far from my resort, so it would be expensive for me to rent a Russian jeep and I would not feel comfortable to sit on a bike for 30km one way. I decided to go to the Yellow sand dunes. I was at this place before and loved it, but my motorbike driver said the White sand dunes look better for photography and there is a beautiful lotus lake near it. Well, maybe next time.

We spent an hour taking photos at the sand dunes. There are some local kids renting their sand surfing boards, which you can slide down the sand dunes. On the way back to the resort, we visited a fishing village and the friendly local men explained to me how to catch sea snails (ốc hương) by small boats (thuyền thúng). It is always a great experience everyday when I travel and meet with many people and learn something new.

It was Sunday evening and the street by the beach was empty. I guess now it's low season, that's why there were very few tourists at the area. A guy at my resort said only at weekends there are more visitors.

Next day, we left the resort at 7:30am and went to the cape of Mũi Né. From the town, we can see the cape far away. We passed by the fishing village we visited the day before, went on a flooded soil road through a village and reached the rocks, which are the cape of Mũi Né. Unfortunately, there was no sun when I was there. I expected to take some photos at the beaches, but saw very little sun during my stay.

My next destination was Suối Tiên (fairy stream). I was reluctant to go there, as my green Áo Dài and white trousers are not suitable for walking in the water, but then I decided to take the chance anyway and it ended up the highlight of my trip. The water at Suối Tiên is red because of the sand and we had to walk in our bare feet along the stream. The landscape is amazing. The stream runs between red and white rocks on one side, and green trees on the other side, as you see in my photos. Although my trousers were wet and dirty and I had to walk slowly, the Áo Dài photos look great in this scenery. At the end of the stream, we saw a waterfall which runs from one of the mountains there. Some local people near the site, who were making fish sauce, saw my wet dress, they smiled and said that I should wear shorts instead of traditional dress when visiting this place.

All these great photos in my blog were taken in Mũi Né thanks to the help of my motorbike driver. He also climbed sand dunes, rocks and even walked in the stream up to the waterfall with me. He said that I was a special case, often he only takes people to the sites then waits outside. I like Mũi Né very much and hope to visit the place again soon.

Other blogs about Bình Thuận province (my 3rd trip in 2013):

Phan Thiết city - Kê Gà lighthouse - Tà Cú mountain

Phú Quý island

Mũi Né - Ngày 26 & 27/10/2008

Một ngày trước chuyến đi, tôi đến văn phòng của Sinh café tại Sài Gòn và mua vé xe buýt đi Mũi Né. Họ đón tôi vào lúc 8 giờ sáng hôm sau ở Phú An Khánh vì tiện đường đi về hướng đó. Tốc độ xe chạy ở trên đường rất chậm, chỉ được phép tối đa là 50km, nên mất đến tận 4 tiếng rưỡi cho đoạn đường 220km từ Sài Gòn đến Mũi Né. Căn phòng của tôi tại khu resort Biển Dừa nằm ngay sát biển, nên có thể nghe thấy cả tiếng sóng vỗ. Trong khi chờ đĩa cơm rang hải sản thập cẩm được đưa ra, tôi ngồi bên trong bungalow ngắm nhìn bãi biển ở ngay phía trước với cây dừa uốn cong ngả xuống biển dưới ánh nắng tràn trề. Trong lòng tôi cảm thấy thật thanh thản. Tiếc là phong cảnh đẹp đến như vậy mà tôi lại chỉ có một mình ở đây.

3 giờ chiều, trời đột nhiên tắt nắng và âm u. Tôi mặc áo dài màu tím và đi xe ôm ra đồi cát vàng. Lúc ở văn phòng Sinh café tại Mũi Né, tôi nhìn thấy có tour đi 3 tiếng đồng hồ từ 2 giờ rưỡi cho đến 5 giờ rưỡi chiều đến đồi cát trắng, đồi cát vàng, Suối Hồng và làng chài. Vì muốn có thời gian để chụp ảnh áo dài và hơn nữa tôi cũng muốn nghỉ ngơi một chút chứ không vội vàng đi ngay, nên tôi quyết định sẽ thuê xe ôm mà không book tour. Tôi cũng muốn đi đồi cát trắng (cách 30km), nhưng nếu thuê xe jeep thì khá đắt, nên tôi quyết định là để đến lần sau vậy.

Anh lái xe ôm để xe máy ở một quán phía dưới chân đồi cát vàng. Chúng tôi cùng leo lên đồi cát. Đây là lần thứ hai tôi đến Mũi Né và đến đồi cát này. Tôi đã chụp rất nhiều ảnh ở đây, nhưng ánh sáng không tốt cho việc chụp hình. Hầu hết các bức ảnh đều bị tối. Sau đó, anh lái xe ôm đưa tôi sang Suối Hồng và đến thăm làng chài trên đường về. Tôi trò chuyện với mấy người địa phương ở làng chài. Họ rất thân thiện và giải thích cho tôi biết cách câu ốc hương bằng thuyền thúng. Họ cho mồi là cua hay ghẹ khô phơi nắng vào những chiếc đĩa tròn có lưới và thả dây rất sâu xuống chạm đáy biển. Mất đến 2 tiếng đồng hồ mới chèo được thuyền thúng từ trên bờ ra ngoài biển và họ phải ngồi chờ ở đó mấy tiếng đồng hồ nữa. Con ốc sẽ ăn mồi và mắc vào lưới này. Một kg ốc hương được bán với giá 200.000 đồng. Một số nhà hàng thậm chí tính tiền cho khách ăn hải sản là 300.000 đồng/kg ốc hương.

Buổi tối, tôi đi dọc khu phố cạnh biển, nhưng phố xá vắng tanh. Có lẽ bây giờ là mùa thấp điểm nên rất ít người đến đây. Ngày hôm sau, anh lái xe ôm chở tôi ra điểm mũi của Mũi Né. Khi đứng ở thị xã Mũi Né có thể nhìn thấy điểm nhô ra của Mũi Né ở phía xa xa. Tôi đã từng nghe nói đến địa danh này, nhưng bây giờ mới có dịp đến. Trời âm u và không có nắng, khi chúng tôi đến nơi thì lại còn hơi mưa nữa. Trên đường đi, chúng tôi đi qua một ngôi làng với con đường đất ngập nước và một ngôi miếu.

Điểm đến tiếp theo của tôi là Suối Tiên. Đây cũng là nơi mà tôi thích nhất trong cả hành trình. Tuy nhiên, chiếc áo dài màu xanh lá cây của tôi và quần dài màu trắng hoàn toàn không thích hợp để lội nước ở đây. Chúng tôi để xe máy ở một quán đầu cổng, đi qua một ngôi làng làm mắm cá với bạt ngàn
Mũi NéMũi NéMũi Né

The rocks at the cape of Mũi Né.
những chiếc chum, bên trong đó có cá, muối và hai hòn đá nặng để lèn chặt. Đi theo một bậc thang đơn sơ, chúng tôi bắt đầu bước xuống dòng suối và ngay lập tức tôi có cảm giác rất thích cuộc phiêu lưu này. Chúng tôi để giày dép vào bên trong một bụi cây và từ đây chúng tôi phải lội nước và đi bằng chân trần suốt hành trình từ lối xuống suối cho đến tận ngọn thác đổ nước xuống dòng suối. Càng đi phong cảnh càng đẹp hơn. Con suối chảy giữa một bên là núi đá vôi màu trắng đỏ và một bên là hàng cây xanh. Nước suối có màu đỏ vì cát và bên trong suối đi thấy rất mịn, thỉnh thoảng có đá màu đen ở giữa dòng suối và đôi lúc tôi cũng bị thụt sâu xuống một hố cát nào đó. Anh lái xe ôm rất nhiệt tình giúp tôi chụp hình suốt chặng đường. Chúng tôi leo trèo lên các mỏm đá, lúc thì đứng trong đám đất sét sệt sệt màu đỏ, khi thì là hỗn hợp sệt sệt màu trắng. Mãi rồi chúng tôi cũng đến được thác nước tuôn chảy ào ào xuống dòng suối. Nước ở đây chảy rất mạnh nên khó đứng vững. Lúc quay ra, tôi có cảm giác nhanh hơn rất nhiều so với lúc đi vào. Mấy người dân làm mắm cá và phụ hồ ở ngôi làng trên đường chúng tôi trở ra nhìn thấy tôi mặc áo dài thì mỉm cười. Họ bảo tôi không nên mặc áo dài để lội Suối Tiên, nhưng cho dù quần của tôi bị bẩn thì những tấm hình áo dài của tôi ở đây vẫn rất đặc biệt vì khung cảnh đẹp.

Trên đường về resort, chúng tôi dừng xe một lần để tôi chụp ảnh một người leo lên hái dừa ở phía xa xa. Lúc nghe thấy tiếng bịch bịch của những trái dừa rơi cũng là lúc tôi nhìn thấy một người đàn ông gánh những trái dừa ra đống dừa để ở ngay bên đường. 12 giờ rưỡi trưa, tôi lên xe buýt của Sinh café quay lại Sài Gòn và đến 5 giờ chiều thì tôi về đến Phú An Khánh.

Chuyến đi Mũi Né lần thứ hai của tôi thực sự rất
Suối TiênSuối TiênSuối Tiên

The water in this stream is red because of the sand. I had to walk along the stream in bare feet, thus my white trousers were wet and dirty.
thú vị. Mũi Né luôn là nơi yên bình mà mỗi khi nghĩ về một thành phố biển ở Việt Nam, tôi luôn nghĩ đến nơi này đầu tiên. Con đường cạnh bờ biển với hàng dừa mát rượi, xe cộ và dân cư thưa thớt làm cho tôi có một cảm giác thật dễ chịu. Những người tôi gặp trong chuyến đi Mũi Né cũng rất thân thiện. Đầu tiên là anh lái xe ôm, người đã cùng tôi leo trèo lên xuống các đồi cát và các mỏm đá, đi bộ suốt dọc Suối Tiên đến tận chân thác. Anh không chỉ dẫn đường mà còn rất nhiệt tình giúp tôi chụp hình ở khắp mọi nơi. Chắc chắn tôi là trường hợp đặc biệt vì như anh nói thì mọi khi anh chỉ chở khách đến các nơi thăm quan rồi ngồi chờ ở bên ngoài. Tiếp đến là các nhân viên ở khu resort Biển Dừa và các ngư dân ở làng chài. Để có được những bức hình trong blog này, tôi đã phải đi rất xa, từ Hà Nội bay vào Sài Gòn, đi bằng xe buýt suốt 4 tiếng rưỡi đồng hồ, rồi lại đi xe máy, leo trèo lên xuống các đồi cát và lội suối với hai bộ áo dài và kết thúc chuyến đi là tôi bị viêm họng nặng.

Các bài viết khác về tỉnh Bình Thuận (năm 2013):

Phan Thiết city - Kê Gà lighthouse - Tà Cú mountain

Phú Quý island


Additional photos below
Photos: 40, Displayed: 33


Advertisement

A boat at fishing villageA boat at fishing village
A boat at fishing village

This boat is to catch sea snails (ốc hương).
Suối TiênSuối Tiên
Suối Tiên

Sometimes it's not easy to walk along the stream because of the rocks.


1st November 2008

Traditional Dress
Enjoy seeing your latest pictures and the ones of you in the yellow/green tradional dress are very nice. Thanks for the latest travel pictures.
25th December 2008

Happened to see you blog
Very good story! interesting, I found your blog by chance because I am planning to visit MuiNe next month and search some information through google. Nice to see your blog. XP
17th February 2009

My My
My My, Vietnam is such a pretty place, and you are also very beautiful, The Vietnamese people have endured so much yet they are such wonderful people, much thanks. And I hope you find a good man someday Abe

Tot: 0.09s; Tpl: 0.019s; cc: 12; qc: 25; dbt: 0.0463s; 1; m:domysql w:travelblog (10.17.0.13); sld: 1; ; mem: 1.2mb