MYANMAR- THE DIFFERENT WORLD


Advertisement
Burma's flag
Asia » Burma
October 17th 2018
Published: February 5th 2019
Edit Blog Post

Myanmar- MINDFULNESS...



Trở về từ Myanmar sau 28 ngày, tôi cảm thấy mình hạnh phúc hơn, tịnh tâm hơn và biết ơn nhiều hơn? Why? Hãy cùng tôi review lại những ngày tháng oanh liệt thanh xuân của tôi ở Myanmar xinh đẹp nha.

- Ngày đầu đặt chân đến Yangon, tôi như bước vào 1 thế giới khác với cửa khẩu xấu xí, xe chở bé xíu với đường ổ gà ổ chó, nhiều trạm lính gác suốt dọc đường đòi tiền, và bẩn...thức ăn nhiều dầu mỡ... nhưng được cái khá rẻ

- Ngồi trên chuyến xe xuyên màn đêm, ngồi cạnh lái xe, tôi thỉnh thoảng tỉnh giấc giữa đêm khuya rùi lại thiếp đi ngủ tip vì quá mệt.

- Đến Yangon, ui cái nhà vệ sinh xấu xí nhất quả đất...

- Rồi tôi tìm xe bus đến nhà bạn Couchsurfing tôi đã liên hệ...ngồi trên chuyến xe bus 3k đồng, đi qua những ngả đường của thành phố phát triển nhất Myanmar mà thấy như bước vào 1 thế giới kém phát triển vậy... 1 thế giới mới lạ và khác biệt với những nơi xa hoa trước kia.

- Đến nhà Couchsurfing, tôi ngủ 1 hồi đến tận chiều mới ra ngoài để bắt đầu thưởng thức Yangon.

- Yangon với chùa vàng nổi tiếng thế giới với hàng nghìn kim cương đá quý. Đúng là tôn giáo, họ tin vào đức Phật, tin vào chùa chiền quá nhiều để có vàng có tiền là lên chùa...mặc dù đời sống người dân còn nghèo khó, kinh tế còn kém phát triển.

- Rồi những ngày ở Yangon với tôi trở lên tây hóa nhiều hơn với tiệc đêm và rượu, bạn Tây nhưng vô cùng văn minh.

- Và Thabarwa- nơi tôi được thử thách chính mình với thiền định, với bệnh viện, với hàng nghìn bệnh nhân với đủ thứ bệnh, không đi lại được, không tắm được, không tự vệ sinh cá nhân được... để rồi chúng tôi có những hoạt động thú vị như: Make them move, Pogoda party, Happy shower, ALMS, Physiotherapy, ....và rồi tôi vượt qua bản thân mình: nhìn thẳng vào vết thương và sự nghèo khó, thay bỉm lau dọn, tập thể dục tắm rửa cho người bênh...và ở nơi đó có 1 nhà xác cho bệnh nhân, mỗi ngày 2-3 người sẽ ra đi...và tôi luôn sợ khi bước qua ngôi nhà đông đó.

- Tôi khâm phục những người bạn nước ngoài của mình, tôi là người VN và châu Á duy nhất ở đây. Các bạn ấy đến từ đủ các nước văn minh trên thế giới như Mỹ, Pháp, Đức, Bồ Đào Nha, Chile, châu Phi...nhưng cùng tụ lại ở đây, hết mình săn sóc bệnh nhân và làm việc tốt. Nể phục.

- Đấm bốc, một môn thể thao khá bạo lực đối với tôi...nhưng tôi đã tham gia, xem, cảm nhận tinh thần thể thao của Myanmar, để rồi cùng đi bar lần đầu- khá ồn nhưng văn minh hơn tôi tưởng. Chúng tôi nhảy múa... và rồi tôi nhận ra đó không phải là nơi thuộc về mình. Tôi thích sự tĩnh lặng nhiều hơn.

- Rùi ngày rời Thabarwa ở Yangon, tôi cùng Carla- cô bạn mới quen ở Thabarwa người Tây Ban Nha, chúng tôi hitchhiking 700km để tới Mandalay- thủ đô cũ của Myanmar. Lúc đầu không ai cho chúng tôi đi cả nhưng rồi mọi chuyện trở lên ổn và tốt đẹp hơn khi chúng tôi đi ra đường chính. Và rồi chúng tôi đã làm được với lòng tốt của vô vàn người- những con người tốt bụng của đất nước nhiều chùa. Chùa còn nhiều hơn trường và bệnh viện rất nhiều.

- Đến Mandalay, chúng tôi gặp lại cô bạn người Chile, và rồi cùng đi khám phá ngôi chùa nằm trên trời ở đây. Khá là đẹp và thú vị khi đi bộ cả hành trình dài lên đến tận đỉnh và ngắm mọi thứ ở dưới chân mình. Ngôi chùa như chạm đến tận trời...

- Rồi chiều hôm đó chúng tôi lại Hitchhiking đến Thabarwa 70km từ Mandalay- nơi tôi tham gia khóa thiền 7 ngày. Tôi dần dần biết về Thiền định với 4 cách thiền: Đứng, đi, ngồi, nằm, Drama talk, được ăn những món ăn tuyệt cú mèo của những con người tốt bụng (tôi luôn luôn chui vô bếp giúp các cô các chú, từ nhặt tỏi, rau,...để rùi được ăn và nếm đủ thứ... lần đầu tiên tôi biết món ăn Myanmar có thể ngon đến vậy.). Ngày gần cuối khi kết thúc, tôi cùng mọi người tham gia khóa đi chơi các chùa ở đây... Điều làm tôi nhớ nhất ở đây chính là tách trà/ cafe mỗi sáng, được lặng ngắm thời gian và mặt trời mọc lăn...nghe chim hót...thưởng món ngon...nghe tiếng đuổi chim của người trồng lúa gõ mỗi sáng chiều...thích lắm quãng thời thời gian đó. Dù tôi phá kỷ luật rất nhiều nhưng đây là quãng thời gian khá thú vị với tôi để học cách xa người ấy và bớt nghĩ về người ấy, kiểm soát bản thân, và Mindfulness.

- Ngày rời Thabarwa là 4h sáng, người bạn già của tôi ra ôm chặt tôi. Ngày tôi đến và ngày tôi đi khỏi nơi đây đều là bóng tối bao phủ.

- Chúng tôi thẳng tiến đến trạm ga xe lửa, nơi tôi nhìn thấy cảnh đẹp tuyệt vời nhất của Myanmar - cầu sắt trên cao. Oh my God- no words can describe that beauty. Cây cầu cao hàng trăm mét, bên dưới là những cánh rừng nguyên sinh với nếp đứt gãy của núi, những thác nước đổ từ trên cao xuống...dường như chúng tôi gần trời hơn bao giờ hết....và tôi cảm nhận được niềm vui có những người bạn trên đường,,, mom...dad...friends... meet and goodbye...Họ mời tôi đến những đất nước châu Âu văn minh của họ...Nhất định rồi các bạn nhỉ?

- Rồi tôi ngồi 1 mình trên tàu đêm đến Bagan- nơi tôi gặp lại người bạn Chile của mình. Cùng đạp xe đến mọi ngóc ngách, khám phá những ngôi đền...Bagan đẹp tuyệt với những ánh bình minh buổi sớm và những quả ballon trên trời cao. Tôi đã phải dậy từ 4h sáng để đạp xe đi ngắm mặt trời, xin phép được vào đền đài lúc nửa đêm để có thể tận hưởng giây phút ấy...Tôi cảm nhận thấy câu nói này thật là đúng: Một phút huy hoàng rùi vụt tắt, còn hơn le lói giữa ngàn thu... Giây phút ấy sẽ còn đọng mãi trong lòng tôi...

- Tạm biệt Bagan, tôi thẳng tiến về Yangon và rùi về Thái Lan. Bước trên cây cầy giữa 2 nước, trở lại thế giới văn minh, bỏ lại thế giới khác biệt đó ở phía sau... Tôi nhẹ lòng và cũng điểm chút buồn...nhưng trên hết là niềm tự hào về những gì mình đã làm được, đã cho đi, đã cảm nhận được, đã nhận lấy ở nơi đây.



Dù Myanmar còn nghèo nhưng tình người thì không nghèo một chút nào cả. Người bạn già của tôi kêu tôi đi du lịch rồi quay trở lại vào một ngày không xa. Tôi không dám chắc đó có phải lần cuối tôi nhìn thấy bạn ấy không nhưng tôi biết bạn ấy đang sống ở 1 nơi tràn đầy yêu thương và tĩnh tâm....

Nếu muốn tìm hiểu thêm về khóa thiền định ở Thabarwa, các bạn có thể click vô link bên dưới nha, là 1 blog du lịch của bạn người Bồ Đào Nha cùng tham gia khóa thiền 1 tuần với mình. Chị là một người đáng kính, hơn tôi 10 tuổi, là y tá, tình nguyện đến những vùng bị thiên tai dịch bệnh...Nể phục chị.

http://travelblog.seeyouaround.pt/index.php/2018/11/30/vipassana-meditation-retreat-in-myanmar/

Cảm ơn Myanmar vì tất cả...


Additional photos below
Photos: 59, Displayed: 30


Advertisement



Tot: 0.161s; Tpl: 0.025s; cc: 12; qc: 44; dbt: 0.0509s; 1; m:domysql w:travelblog (10.17.0.13); sld: 1; ; mem: 1.2mb