My favorite country in SE Asia


Advertisement
Indonesia's flag
Asia » Indonesia » Java
September 16th 2004
Published: January 15th 2008
Edit Blog Post

Bali Island - IndonesiaBali Island - IndonesiaBali Island - Indonesia

This shot was taken in September 2004 on my visit to Bali and Java islands.
Indonesia is my favorite country in SE Asia. I visited this beautiful country in September 2004, just a week after the bomb blast at the Australian Embassy in Jakarta. I decided to visit Bali and Java islands, as I wanted to see Borobudur temple near Yogyakarta. I had to take 7 flights Hanoi - Sai Gon - Singapore - Denpasar - Yogyakarta - Singapore - Sai Gon - Hanoi on Garuda Indonesia (US$650 for only flights). I did not include Jakarta on this visit.

The first place in Bali that I visited was Sari club bombing memorial site, where 202 people were killed on Saturday night October 12th 2002. There were tears in my eyes, as I walked toward the fence of the site and saw a flower wreath from the Australian Embassy and happy smiles of some western girls on one of the pictures. Everyday many people and vehicles pass by the empty site, but this painful memory, we will never forget.

Ubud was the major place on the island that I wanted to visit. There were beautiful temples (Gunung Kawi), a nice cave (Goa Gagah), rice terraces, waterfalls and the friendliest Balinese I ever met. They were
Borobudur TempleBorobudur TempleBorobudur Temple

The view of the temple.
preparing for the mid autumn festival. The ladies smiled while the kids ran around and waved to me "Hello!". Some other highlights on this island were the sunset at Kuta beach, the adventure on a motorbike to Nusa Dua beach and the Barong dance show.

Java island is an hour behind Bali. The first day in Yogyakarta, I took a local bus to Prambanan temple. Riding the bus was a great experience, as I could spend time with the locals. They also helped me stop the bus at my station. They shouted and made noise to warn the bus driver, "Stop! Stop!". The bus was full of people and I had to push past them so that I could get off. Prambanan temle looked great at sunset. In the evening, there was Ramayana ballet show behind the temple. This is one of the two shows that I liked best when I traveled (along with the belly dance show in Egypt). Everyone enjoyed the show so much that they applauded, whistled and ran to the stage to meet with the dancers. There were about 200 actors and actresses (including their kids in the role of monkeys) who participated in the
Ramayana BalletRamayana BalletRamayana Ballet

Ramayana ballet show performed behind Pramabanan Temple on Java island.
2-hour show.

Next morning I rented a car and visited Borobudur temple. This is one of the must-sees in SE Asia, along with Bagan temples in Myanmar and Angkor temples in Cambodia. Borobudur temple was built in 750-850 AD, even 300 years before Angkor Wat in Cambodia. When climbing up and down the temple, I really liked the Buddha statues and beautiful stone carvings as well as the view from the top of the temple.

The museum and the Great Sultan's Palace were closed by the time I got back to Yogyakarta. Luckily, I met with an Indonesian guy, who showed me around the Water Sultan's Palace. Standing on the ruins of the Water Sultan's Palace and watching the town below with red tiling roofs, this great view reminded me of Hội An in central Vietnam. The Sultan's town was surrounded by the white wall. There were a bird market, a mosque, schools and houses of the people who served for the Sultan.

The Indonesians are one of the friendliest people that I ever met in my life. I couldn't remember how many times I said the word "Vietnam" and saw the surprise in their eyes as
Buddha Statue at Borobudur TempleBuddha Statue at Borobudur TempleBuddha Statue at Borobudur Temple

The view from backside of a buddha statue at Borobudur Temple.
they never met any Vietnamese before. I felt very safe on both islands. The flight to Indonesia was full. I didn't see many policemen as I expected, even after the terrorist attack in Jakarta and right before the president election. Regretfully, I did not have enough time to visit any volcanoes. Bali was cooler than Yogyakarta and had more green trees. I bought 5 wooden masks of Rama and Shinta as souvenirs for myself and friends.

Back home from the trip with sunburnt face, I miss Indonesia. Not only there are beautiful beaches, amazing temples, spices, colorful sarongs, Batik paintings and volcanoes, but people whose friendliness I'll never forget.

ĐẢO QUỐC INDONESIA - NƠI ẤY KHÔNG CHỈ CÓ BIỂN XANH

(Tháng 9 năm 2004)

Đúng một tuần sau vụ nổ bom Đại sứ quán Australia tại Jakarta, tôi đặt chân tới đất nước Indonesia xinh đẹp và mến khách. Từ lâu, hai hòn đảo Bali và Java nổi tiếng cuốn hút tôi phải đến thăm và khám phá. Giữa tháng 9, tôi quyết định lên đường, bất chấp những lời cảnh báo về mối nguy hiểm khủng bố có thể xảy ra. Nắng vàng,
Market inside the SultanMarket inside the SultanMarket inside the Sultan

A flower shop at the market inside the Sultan's citadel in Yogyakarta.
biển xanh, núi lửa, ngôi đền Borobudur kỳ quan Đông Nam Á, những điệu múa dân tộc truyền thống và sự thân thiện của những người dân địa phương, đó là tất cả những gì mà bất kỳ ai cũng có thể cảm nhận được khi đến thăm đảo quốc này.

Đảo Bali - Ubud, biển Kuta và Nusa Dua

Từ Hà Nội, tôi phải bay 3 chặng (transit ở TP HCM và Singapore), đi qua đường xích đạo, mãi 9 giờ đêm mới đến được Denpasar, thủ phủ đảo Bali. Trên đường từ sân bay quốc tế Ngurah Rai đến dãy phố Poppies II gần bãi biển Kuta thấy xe cộ tấp nập và rất nhiều cửa hàng nhộn nhịp người mua bán. Tìm được nhà trọ Makar Jaya giá 7 USD/đêm, anh chủ nhà người Indonesia dẫn tôi lên phòng. Trông anh hoang dã như thổ dân xa xưa với nước da nâu sẫm, mái tóc xoăn dài buộc túm đằng sau và điệu đàng cài bông hoa nhỏ trên tai. Đi qua một khu vườn rộng với ánh sáng đèn leo lét, tôi cảm thấy nơi đây thật buồn tẻ và tĩnh lặng,
Buddha Statue at Borobudur TempleBuddha Statue at Borobudur TempleBuddha Statue at Borobudur Temple

One of the buddha statues at the temple.
nhưng buổi sáng hôm sau khi tỉnh dậy, ánh nắng tràn trề trên khu vườn, chim chóc hót véo von, những ngôi nhà bungalow thấp thoáng dưới những hàng dừa, tôi mới cảm nhận hết được phong cảnh tuyệt đẹp và thanh bình.

Kế hoạch của tôi trong ngày đầu tiên là đến thăm Ubud, nơi có những ngôi đền cổ nhất và đẹp nhất trên đảo Bali. Từ thế kỷ 11 đến thế kỷ 14, đạo Hindu có ảnh hưởng lớn đến hòn đảo này và rất nhiều ngôi đền theo kiến trúc của đạo Hindu đã được xây dựng. Thuê xe ô tô một ngày mất 30 USD, từ khu Kuta đến Ubud mất một giờ xe chạy, nhưng tôi muốn tới thăm đền Gunung Kawi cách Ubud 30 phút, đây là nơi xa nhất trong hành trình. Khoảng thời gian còn lại để thăm một số ngôi đền, viện bảo tàng và bãi biển Kuta.

Nơi đầu tiên anh lái xe đưa tôi đến thăm là hộp đêm Sari Club, nơi 202 người thiệt mạng và hàng trăm người bị thương trong vụ nổ bom kinh hoàng vào đêm thứ bảy ngày 12/10/2002 do tổ
Water Sultan's Palace Water Sultan's Palace Water Sultan's Palace

I am walking down the ruins at the Water Sultan's Palace in Yogyakarta city, Java island.
chức khủng bố liên quan đến Al-Qaida thực hiện. Dừng xe bên đường, anh lái xe chỉ cho tôi đi dọc con đường rồi rẽ trái. Và kia là những vòng hoa dựa trên hàng rào, bên trong là bãi đất trống. Nước mắt tôi trào dâng khi nhìn thấy tấm hình 4 cô gái trẻ người phương Tây với nụ cười hạnh phúc trong tấm ảnh treo trên hàng rào. Cạnh đó là vòng hoa của Đại sứ quán Australia, những vòng hoa khác ghi bằng tiếng Indonesia, trên tấm phông trắng có con số ngày 12, rất nhiều người đã viết những dòng tưởng niệm và ký tên trên đó. Dòng xe cộ vẫn chạy qua đây mỗi ngày, rất nhiều khách thăm quan đến Bali cũng dừng chân ghé thăm nơi đây, nhưng nỗi đau mất mát này những người còn sống sẽ mãi mãi không bao giờ quên được.

Trên đường đến Ubud, chúng tôi dừng xe ở một nhà hát để xem biểu diễn múa Barong và Kris, điệu múa truyền thống của đảo Bali. Điệu múa Barong thể hiện cuộc chiến giữa Barong (một con vật huyền thoại có hình dáng pha trộn sư tử và chó, biểu tượng cho “cái thiện”) và Rangda (con quỷ, biểu tượng cho “cái ác”).

Tiếp tục hành trình đến Gunung Kawi là con đường ngập nắng và cây xanh. Khí hậu đảo Bali rất ôn hoà, tuy nằm gần đường xích đạo nhưng do gần biển nên có gió và mát mẻ. Khi tôi đi bộ vào khu đền, hai bên đường san sát những cửa hiệu bán sarong (váy quấn) đủ màu sắc dệt theo phong cách truyền thống Batik. Từ cửa đền vào bên trong khu tượng tạc trên đá chỉ thấy một màu xanh bát ngát, những thửa ruộng bậc thang nối tiếp nhau, tiếng róc rách của thác nước và những hàng dừa đặc trưng của xứ sở nhiệt đới. Đền Gunung Kawi là một trong những công trình cổ nhất và qui mô rộng lớn nhất trên đảo Bali, được xây vào nửa đầu thế kỷ 11 để tưởng niệm một thành viên Hoàng gia Bali. Vào thời gian đó, đạo Hindu từ đảo Java bắt đầu xâm nhập tới đảo Bali. Trên hai quả đồi là những khối đá tạc khổng lồ ăn sâu vào núi, trông như những
Borobudur TempleBorobudur TempleBorobudur Temple

Stupa on the top of Borobudur temple.
bức tượng. Ngay từ thế kỷ 11 mà người ta đã đục đẽo để làm được những công trình bằng đá hoành tráng đến như vậy.

Nơi tiếp theo là động Goa Gagah. Từ trên cao nhìn xuống có cảm giác như một ngôi làng còn lưu giữ lại những nét kiến trúc cổ xưa. Khu đền này được xây dựng khi triều đại Mejapahit (triều đại Hindu lớn nhất và cũng là triều đại Hindu cuối cùng) chiếm đảo Bali, sau đó lại được người Hà Lan phát hiện ra vào năm 1923. Bên ngoài động Goa Gagah là hình chạm khắc đá tinh xảo. Người ta gọi là “động voi”, nhưng thực ra bên trong động chẳng có con voi nào cả, theo như lời một người địa phương nói với tôi.

Khắp nơi tôi nhìn thấy mọi người đang chuẩn bị lễ vật cho ngày lễ trăng tròn Odalal Karil (giống như ngày trung thu ở Việt Nam). Người thì vót tre, người thì kết hoa, người thì làm bánh, bọn trẻ tung tăng chạy vui đùa, thậm chí còn dầm nước dưới mấy bức tượng đá. Người dân nơi đây vô cùng thân thiện,
Bali bombing memorial siteBali bombing memorial siteBali bombing memorial site

I visited this site on the first morning when I was in Bali. I experienced very touching moments when seeing the empty site, photos of the victims and these wreaths.
họ mỉm cười và trò chuyện với tôi. Công việc chuẩn bị kéo dài 3 ngày, còn 10 ngày nữa là đến lễ hội, suốt ngày và đêm hôm đó sẽ tiến hành cúng lễ. Tôi chụp tấm hình 3 người đàn ông theo đạo Hindu mặc áo trắng, bên dưới quấn sarong. Họ hỏi xin tôi tiền Việt Nam để làm kỷ niệm. Tôi cũng nhìn thấy một người phụ nữ đội lễ vật trên đầu đang dâng lễ đi vào đền. Khắp nơi ở Bali có thể thấy một khay nhỏ kết bằng lá, trên đó đặt hoa nhiều màu sắc, thậm chí người ta còn đặt ngay trước cửa nhà với niềm tin là sẽ mang may mắn đến cho gia đình họ.

Từ đây, chúng tôi đi thẳng đến Denpasar để thăm Viện bảo tàng Negeri Propinsi Bali. Đáng tiếc là họ không mở cửa vào chiều thứ sáu và ngày cuối tuần, nên chúng tôi đến thăm khu thành cổ Anak Agung Made Ngurah và khu vườn cây nơi có đài tưởng niệm những người đã hy sinh trong cuộc chiến đấu chống người Hà Lan vào năm 1910. Trong cuộc chiến này, 4.000
Market inside the SultanMarket inside the SultanMarket inside the Sultan

A bird shop at the market inside the Sultan's citadel in Yogyakarta.
người Bali đã bị giết chết và họ chọn con đường hy sinh danh dự puputan (đánh đến chết chứ không đầu hàng). Những người Châu Âu đầu tiên đặt chân lên đảo Bali là các thuỷ thủ Hà Lan vào năm 1597, thiết lập quan hệ thương mại rồi dùng sức mạnh quân sự thống trị đảo Bali cho đến năm 1949 mới công nhận độc lập cho đảo quốc này.

5 giờ chiều, tôi dạo bước trên bãi biển Kuta và ngắm mặt trời lặn bên bờ biển Ấn Độ Dương. Rất đông khách du lịch cũng đến đây để chờ đợi khoảnh khắc này. Ánh sáng chói chang rồi dịu mát dần, mặt trời vàng rực giữa những vầng mây đỏ sẫm phản chiếu ánh màu lấp lánh xuống mặt nước biển rồi từ từ lặn xuống đường chân trời.

Ngày hôm sau, tôi dạo quanh khu phố Poppies II trên những con phố nhỏ lát gạch, thi thoảng bắt gặp một ngôi đền. Sau khi check out khách sạn, tôi thuê xe ôm chở ra bãi biển Nusa Dua, sau đó sẽ đi thẳng ra sân bay. Đội chiếc mũ bảo hiểm lên đầu, cậu lái xe ôm người Bali bắt đầu tăng tốc. Ở đây người ta đi bên trái và phóng xe rất nhanh, nên mỗi khi qua đường tôi cứ bối rối không biết xe sẽ chạy về hướng nào. Mất một giờ xe chạy, chúng tôi đến phần đảo Nusa. Về hình dáng, đảo Bali là một hòn đảo rộng về chiều ngang, nhưng ở phía nam của đảo lại có một phần nhỏ xíu gắn bằng eo biển cũng được gọi là Nusa. Nếu muốn ngắm mặt trời lặn thì phải đến bãi biển Kuta ở phía tây, còn để xem mặt trời mọc thì phải đến bãi biển Nusa Dua ở đằng đông của đảo Bali.

Con đường vào bãi biển vắng lặng, xanh mướt cây cối và hoa, không một bóng người. Bờ biển dài uốn cong, cát trắng mịn màng, nước xanh ngắt. Gần đây là những khu resort 5 sao nổi tiếng. Chỉ có vài người tắm trên bãi biển Nusa Dua, rất khác với bãi biển Kuta có quá nhiều khách du lịch. Tôi leo lên thăm hòn đảo ngay gần đó, từ đây có thể chụp được những con sóng nhấp nhô
Water Sultan's PalaceWater Sultan's PalaceWater Sultan's Palace

Through the gate in the Water Sultan's Palace, we could view the houses below.
vỗ vào đất liền. Nhiều người đang ngồi câu cá ở đó. Trên đảo cũng xây một ngôi đền tên là Pura Nusa Dharma.

Đảo Java - Đền Borobudur (kỳ quan Đông Nam Á), đền Prambanan và Ramayana ballet

Sau 1 giờ 10 phút bay từ đảo Bali, tôi đến thành phố Yogyakarta của đảo Java (đảo phát triển nhất của Indonesia). Về múi giờ, đảo Java (giống giờ của Việt Nam) sau đảo Bali một tiếng đồng hồ. Thủ đô Jakarta nằm ở phía tây của đảo Java, nếu bay đến đó sẽ rất tốn tiền vé máy bay, hơn nữa cũng không có gì đặc biệt để xem nên tôi quyết định sẽ không đến Jakarta lần này.

Yogyakarta (hay Yogya), thành phố nổi tiếng nằm ở trung tâm đảo Java, được coi như một cố đô, một trung tâm lịch sử, văn hoá và tri thức của quốc đảo này. Đây cũng là một trong những điểm đến quan trọng nhất đối với các du khách khi đến thăm Indonesia. Nơi đây còn lưu giữ những giá trị truyền thống như phong cách dệt và vẽ màu Batik, những ngôi đền nổi
Gunung Kawi TempleGunung Kawi TempleGunung Kawi Temple

Gunung Kawi temple in Ubud, Bali island.
tiếng thế giới như đền Borobudur và Prambanan, những hoạt động nghệ thuật như nhạc kịch Ramayana ballet và Wayang Kulit, hay cung điện hoàng gia Kraton của dòng họ Sultan. Bạn cũng có thể đi xem núi lửa Merapi phun nham thạch, ngắm mặt trời mọc trên núi lửa Bromo ở đông Java hay thăm bãi biển Parangtritis.

Sau khi tìm được nơi trọ với giá 8 USD/đêm, tôi ra bến xe buýt để đi thăm đền Prambanan, cách Yogyakarta 17km. Thời tiết ở đảo Java không dễ chịu như đảo Bali, ở đây rất nóng và ngột ngạt, không có nhiều cây xanh. Leo lên xe buýt đi về hướng Solo, tôi chọn hàng ghế giữa xe, về sau mới biết là một lựa chọn sai lầm. Càng ngày càng có nhiều người lên xe ở các bến đỗ, chẳng mấy chốc xe đã lèn chặt người. Hoàn toàn không biết mình sẽ dừng ở đâu, đột nhiên tôi nghe ai đó nói ở ngoài cửa “Prambanan”, nhắc đi nhắc lại vài lần. Quay lại phía sau hỏi mấy người Indonesia, họ hốt hoảng nói với tôi là đến nơi rồi và báo hiệu cho bác tài dừng xe. Nhưng bác tài cứ ung dung lái tiếp, mọi người hét to hơn “Stop!” và gõ lên thanh sắt vịn tay. Và bây giờ thử thách bắt đầu, làm thế nào để có thể chen giữa bao nhiêu người đứng và ngồi trên xe để đi ra cửa sau. Khoảng trống dưới đất thật vô cùng nhỏ bé. Không thể nhớ là tôi đã xô đẩy và chen giữa bao nhiêu người để ra được khỏi xe. Khi bước lên hè đường, tôi nhìn chiếc xe lèn chặt như nêm, muốn chụp một tấm hình mà xe lại chạy mất. Bù lại, tôi được trận cười thoả thích, và đây là một trong những kỷ niệm du lịch thú vị nhất trong cuộc đời tôi.

Từ đây đến cổng vào đền Prambanan phải đi bộ rất xa. Vé vào cửa mất 10 USD. Đền Prambanan được xây từ thế kỷ 8 đến thế kỷ 10 để thờ các vị thần của đạo Hindu. Đây cũng là công trình lớn nhất của đạo Hindu trên đảo Java. Phần lớn trong số 240 tháp đá đã bị sụp đổ theo thời gian, nay chỉ còn lại những đống đá và chân nền. Trong khuôn viên 110m2, còn nguyên vẹn khoảng 10 tháp đá lớn nhỏ. Candi Shiva Mahadeva cao 47m là tháp lớn nhất thờ thần Shiva.

Khi đi trên lối ra khỏi đền cũng là lúc tôi được nhìn thấy ngôi đền ở một góc độ khác. Trời tối dần và những ngọn đèn hắt lên khu đền với những chóp tháp cao trong ráng chiều trông thật lung linh huyền bí. Từ đây đi bộ đến nơi biểu diễn nhạc múa kịch truyền thống Ramayana ballet rất xa, nên tôi thuê xe Becak (giống như xe xích lô ở Việt Nam). Vé xem Ramayana ballet có nhiều loại, rẻ nhất là ngồi hai bên sân khấu giá 4 USD, đắt nhất là ngồi chính diện 14 USD. Tôi chọn loại vé 9 USD ngồi chênh chếch với sân khấu.

7 giờ rưỡi tối, màn trình diễn bắt đầu. Sân khấu ở ngay sau khu đền Prambanan. Những ngọn tháp thắp đèn phía xa xa, còn trên sân khấu rộng là ánh sáng rực rỡ và dàn nhạc dân tộc ngồi hai bên bậc thang. Các diễn viên có thể đi vào sân khấu từ bậc thang chính giữa, từ hai bên lối đi chính, thậm chí từ phía ghế ngồi của khán giả.

Ramayana ballet là nghệ thuật nhạc múa kịch truyền thống nổi tiếng nhất của đảo Java. Nội dung vở kịch này như sau: Janaka, vị vua của vương quốc Mantili, có một cô con gái xinh đẹp tên là Shinta. Một cuộc thi được tiến hành để chọn ai là người xứng đáng cưới nàng Shinta. Hoàng tử của vương quốc Ayodya tên là Rama cuối cùng là người chiến thắng. Rahwana, người cai trị vương quốc Alengka, cũng muốn cưới nàng Shinta và cho rằng Shinta là hiện thân của Widowati mà ông mong muốn đã lâu. Trải qua bao thăng trầm và thất lạc, cuối cùng Shinta và Rama cũng được đoàn tụ. Với những ai đã biết đến câu chuyện về những nhân vật nổi tiếng trong tích truyện này như nàng Shinta, chàng Rama, con khỉ trắng Hanuman v.v. thì sẽ dễ dàng hiểu nội dung hơn.

Mỗi động tác múa là một nghệ thuật, mỗi một cử động của bàn tay là một sự chuẩn xác, tinh tế và duyên dáng tuyệt vời. Số diễn
Buddha Statues at Borobudur TempleBuddha Statues at Borobudur TempleBuddha Statues at Borobudur Temple

Buddha statues at the temple.
viên tham gia có lúc lên đến hàng chục người và các diễn viên chính luôn là người nổi bật nhất, trên nền nhạc dân tộc là những lời ca du dương. Khán giả vỗ tay rào rạt, huýt gió sau mỗi màn trình diễn và đổ xô lên sân khấu để gặp gỡ các nghệ sĩ sau khi buổi biểu diễn kết thúc. Phải có đến gần 200 nghệ sĩ múa và đàn hát tham gia chương trình kéo dài 2 tiếng rưỡi, trong đó ở những màn diễn đội quân khỉ, có thể thấy những đứa trẻ (có lẽ là con của các diễn viên) cũng tham gia đóng, trông rất tự nhiên và vui nhộn. Cao trào nhất là lúc lửa đốt trên các vạc dầu ngay tại sân khấu và những ngọn lửa bùng lên phía trên hai bên sân khấu. Theo cốt truyện, đó là lúc con khỉ Hanuman đốt cháy vương quốc Alengka.

Ngày hôm sau, tôi đến thăm đền Borobudur. Ở Đông Nam Á, có 3 kỳ quan nổi tiếng là Angkor Wat ở Campuchia, đền Borobudur ở Indonesia và khu đền Bagan ở Myanmar. Ngôi đền Borobudur 1.200 năm tuổi là điểm đến nổi tiếng nhất của Indonesia, cách thành phố Yogyakarta 40km về hướng tây bắc. Triều đại Sailendra xây ngôi đền khổng lồ này theo kiến trúc Phật giáo vào những năm 750 - 850, thậm chí còn trước cả Angkor Wat đến 300 năm.

Borobudur là một quần thể đá hình vuông rộng 125m2 xây nhọn dần từ dưới lên trên. Để lên đến chóp tháp lớn nhất chứa tượng Phật, phải leo 171 bậc thang đá. Có 72 chóp tháp nhỏ hơn quây quần xung quanh tháp lớn. Ngoài các bức phù điêu chạm khắc tinh xảo, số tượng Phật bằng đá ở ngôi đền này là 504 mà hiện nay nhiều bức tượng đã bị mất đầu. Để xây dựng công trình vĩ đại này, một lượng nhân công khổng lồ đã làm việc ròng rã trong 75 năm để vận chuyển và chạm khắc 60.000m3 đá. Tuy nhiên, sau khi đạo Phật suy thoái và quyền lực chuyển về Đông Java, Borobudur bị lãng quên và trong nhiều thế kỷ chìm dưới những lớp tro núi lửa. Năm 1815, một người Anh tên là Thomas Stamford Raffles phát hiện ra ngôi đền này. Trong
Kuta BeachKuta BeachKuta Beach

I am standing at Kuta beach in Bali and waiting for the sunset.
10 năm từ 1973 - 1983, với sự kêu gọi của UNESCO, một dự án trùng tu trị giá 21 triệu USD đã được thực hiện và công việc tôn tạo đã giúp cho công trình này trở về với dáng vẻ giống như thời xa xưa.

Trên đường về, tôi ghé thăm đền thờ Phật Mendut xây vào thế kỷ thứ 9. Buổi chiều, tôi đến thăm Cung điện Hoàng gia Kraton của dòng họ Sultan, dòng họ đã cai trị công quốc này trước đây. Người đứng đầu Yogyakarta xa xưa được coi như vua, và người chủ của khu thành Kraton hiện nay là vị vua thứ 10 của dòng họ Sultan. Ông vẫn sống trong cung điện cổ kính, nơi cha ông mình đã xây dựng cách đây hơn 2 thế kỷ (1755 - 1756).

2 giờ chiều họ đã đóng cửa, nên tôi không vào được khu thành nơi vị vua đang ở, nhưng tôi lại có cơ hội khác thú vị hơn. Một người đàn ông người Indonesia xuất hiện và dẫn tôi đến thăm khu thành Water Sultan. Toàn bộ khu thành Kraton được bao quanh bởi một bức tường trắng
Borobudur TempleBorobudur TempleBorobudur Temple

Beautiful carving at the temple.
làm ta có cảm giác như đang đi trong một thành phố nhỏ. Trong khu thành hiện còn 25.000 người sinh sống. Gia đình họ qua nhiều thế hệ đều phục vụ cho Hoàng Cung. Bên trong thành cũng có chợ, các cửa hàng, phát triển các nghề truyền thống dệt Batik và làm đồ bạc, cũng có trường học và nhà thờ Hồi giáo.

Chúng tôi đi qua những ngõ nhỏ bên trong thành, nhìn thấy cuộc sống sinh hoạt của những người dân, đi qua một khu chợ bán những con vật nhỏ bé và nhiều nhất là chim (có cả một khu phố gọi là “chợ chim”) và cuối cùng là đến một khu di tích hoang tàn. Đây là thành Water Sultan (1758 - 1765). Tuy nhiên, toà nhà đã bị bom của quân đội Anh và Hà Lan phá huỷ. Chúng tôi leo lên các bậc thang, đứng trên nóc toà nhà có thể nhìn thấy toàn cảnh khu thành cổ, bên dưới nhấp nhô những mái nhà lợp ngói đỏ. Chúng tôi chui xuống khu tầng hầm, có 5 bậc thang kết nối các hướng của toà nhà, tượng trưng cho số lần người Hồi giáo cầu kinh mỗi ngày. Cuối cùng lại trở ra khu Hoàng Cung đã đóng cửa. Đi giữa khu thành lúc trời nhập nhoạng tối với ánh sáng đèn viền quanh các bức tường thành, thêm vào tiếng ê a cầu kinh của người Hồi giáo vang lên làm cho khung cảnh tĩnh lặng càng thêm uy nghiêm và huyền bí.

Ấn tượng về chuyến đi

Ngày tôi rời khỏi Indonesia cũng là ngày bầu cử tổng thống. Hoàn toàn khác với những hình dung trong tôi trước chuyến đi về một bầu không khí náo nhiệt chuẩn bị bầu cử và số lượng cảnh sát hay quân đội khắp nơi sau vụ khủng bố, trên thực tế, ở tất cả mọi nơi đều tĩnh lặng. Suốt thời gian ở hai hòn đảo, tôi thẩy rất ít cảnh sát giao thông, các khu đền cũng không có nhiều người bảo vệ. Lượng khách du lịch đến Indonesia vẫn không hề thuyên giảm, bất chấp những lời cảnh báo, máy bay đầy khách du lịch, các điểm thăm quan cũng vậy. Tối nào trên khu phố của Tây ba lô ở gần bãi biển Kuta cũng có thể thấy một tốp đông Tây ba lô tụ tập nói cười ồn ào như cái chợ và rất tự nhiên vui vẻ. Chẳng có ai sợ khủng bố hết cả, rất khác với những gì mà người Việt Nam luôn lo sợ.

Trước chuyến đi, tôi đã phải đọc rất nhiều cũng như phải truy cập Internet để tìm hiểu và vạch ra con đường mà mình sẽ tự đi một mình. Vất vả nhất trong hành trình là 7 chặng bay: Hanoi - Saigon - Singapore - Denpasar (đào Bali) - Yogyakarta (đảo Java) rồi lại quay về Singapore - Saigon - Hanoi. Việc di chuyển từ thành phố đến các điểm thăm quan cũng rất xa. Tổng cộng chi phí cho chuyến đi này của tôi mất 800 USD, trong đó riêng tiền vé máy bay của Hàng không Garuda Indonesia đã mất đến 650 USD, tiền thuê xe ô tô và phí tham quan cũng tốn nhiều hơn tiền ăn ở. Tuy nhiên, cái mà tôi có được sau chuyến đi này thì rất nhiều, đó là sự hiểu biết một đất nước nổi tiếng trong khu vực. Indonesia là một điểm đến
UbudUbudUbud

The rice terraces in Ubud.
hấp dẫn mà bất kỳ ai cũng mong được một lần đến thăm. Đất nước này có đến 17.508 hòn đảo, nhưng chỉ có 6.000 hòn đảo là có người sinh sống. Với số dân 234 triệu người, 88% theo đạo Hồi, nên Indonesia là quốc gia có đông người Hồi giáo nhất trên thế giới. Ngoài đảo Bali và Java, những hòn đảo khác cũng rất thú vị để đến thăm như Lombok, Sumatra, Kalimantan, Irian Jaya, Sulawesi, Flores, Komodo & Rinca (nổi tiếng với loài thằn lằn Komodo Dragon) v.v.

Nhờ có con đường giao thông hàng hải và sự giao lưu thương mại ngay từ trước thể kỷ thứ 1 với hai nền văn minh lớn của Châu Á là Ấn Độ và Trung Quốc, đạo Hindu và đạo Phật đã gây ảnh hưởng lớn đến quốc gia này và đạo Hồi chỉ xuất hiện từ thế kỷ thứ 14. Đó là lý do vì sao ở một xứ sở Hồi giáo ôn hoà vẫn lưu giữ những công trình tuyệt tác của đạo Hindu và đạo Phật. Với hơn 300 dân tộc, Indonesia còn là một đất nước có nền văn hoá giàu bản sắc. Mỗi dân tộc lưu giữ những nét văn hoá riêng của mình như ngôn ngữ, nghệ thuật, ẩm thực, tổ chức xã hội cũng như tôn giáo, nhưng vẫn tuân theo những truyền thống và phong tục đồng nhất.

Điều tôi tiếc nhất trong chuyến đi này là không có thêm thời gian để đến thăm ít nhất là một ngọn núi lửa. Ngay trên đảo Java, ngọn núi lửa Merapi cao gần 3.000m vẫn đang phun nham thạch. Nhiều người nói với tôi nơi ấn tượng nhất của họ ở Đông Nam Á là núi lửa Bromo cao 2.392m ở phía đông Java, nhưng từ Yogyakarta đến đó cũng phải mất 9 tiếng đồng hồ bằng ô tô.

Người Indonesia là một trong những người thân thiện nhất mà tôi đã từng gặp trong cuộc đời mình. Không thể nhớ được tôi đã nói từ “Việt Nam” bao nhiêu lần và thích thú nhìn thấy sự ngạc nhiên và vui mừng trong đôi mắt họ. Tôi cũng mang theo tà áo dài Việt Nam duyên dáng khi tới thăm hai hòn đảo này và mọi người ở đó cũng nói lời khen ngợi rất nhiều. Họ chưa
Goa Gagah caveGoa Gagah caveGoa Gagah cave

3 boys at Goa Gagah cave in Ubud.
từng gặp bất kỳ một người Việt Nam nào đi du lịch, nên hai từ “Việt Nam” đôi khi gây cho họ một sự ngỡ ngàng. Khắp mọi nơi, tôi chỉ nhìn thấy nụ cười thật tươi trên khuôn mặt rám nắng. Làm sao quên được những người theo đạo Hindu chuẩn bị lễ vật ở ngôi đền Goa Gagah, cái bắt tay tạm biệt của anh chủ nhà trọ trên đảo Bali, một người phụ nữ dạy tôi cách quấn sarong theo kiểu Bali, những cái vẫy tay nhỏ xíu của đám trẻ con khi đang dầm nước dưới nắng, hay sự giúp đỡ của mọi người trên chiếc xe buýt lèn chặt người đến ngôi đền Prambanan, thậm chí những người tôi bắt gặp trên đường phố, tất cả đều thân thiện như nhau.

“Sau khi về nhà, cô sẽ nhớ Indonesia”, đó là lời cậu lái xe ôm người Bali đã nói với tôi trên đường ra bãi biển Nusa Dua. Trở về nhà với nỗi nhớ man mác trong lòng về mảnh đất ở bên kia đường xích đạo, nơi ấy không chỉ có biển xanh và nắng vàng rực rỡ, nơi ấy không chỉ
Prambanan templePrambanan templePrambanan temple

Prambanan temple near Yogyakarta city on Java island, Indonesia.
có những ngôi đền tuyệt tác của nghệ thuật và văn hoá, nơi ấy không chỉ có hàng trăm loại gia vị và những tấm sarong muôn vàn màu sắc, nơi ấy không chỉ có những ngọn núi lửa đang nhả khói lên bầu trời, mà chính vì nơi ấy có những con người mà sự thân thiện và lòng mền khách của họ đã để lại trong tôi những ấn tượng sâu đậm không bao giờ quên được.


Additional photos below
Photos: 35, Displayed: 35


Advertisement

Goa Gagah villageGoa Gagah village
Goa Gagah village

The locals are preparing for the mid autumn festival.
Gunung Kawi TempleGunung Kawi Temple
Gunung Kawi Temple

Gunung Kawi temple in Ubud, Bali island.


17th January 2008

You make me jelouse
Would love to live as close as you to Indonsia. It's my favorite country too. Liked your story.

Tot: 0.098s; Tpl: 0.022s; cc: 10; qc: 26; dbt: 0.0405s; 1; m:domysql w:travelblog (10.17.0.13); sld: 1; ; mem: 1.2mb